Chương 54 - Ngọt Ngào Dành Riêng Cho Em - Tuyển Tập Truyện Zhihu Ngọt Lịm Tim
[FULL] Bảo Mẫu Nhỏ Ôm Bầu Chạy Trốn Của Thái Tử Gia Bắc Kinh
Tác giả: Hoa Trong Gương
Đề cử: Một Chiếc Chanh Vô Tree
Edit: Thiên Sơn Bắp Cải
︵‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿︵
Tôi đi theo thái tử gia Bắc Kinh sang nước ngoài du học, chủ yếu là để giặt giũ, nấu nướng và làm ấm giường cho hắn.
Hắn nói với bạn bè rằng tôi là người hầu của hắn.
Tôi trộm tiền của hắn, ôm bụng bầu bỏ trốn.
Nghe nói hắn đã phát điên, lật tung trời đất để tìm tôi.
Sau khi gặp lại, hắn đã đặc biệt chế tạo riêng cho tôi một chiếc lồng vàng, vuốt ve bắp chân tôi, dịu dàng nói: "Em còn bỏ trốn nữa thì không còn chân nữa đâu đấy."
1
Năm tôi 10 tuổi, tôi được đưa sang nhà họ Thẩm, coi như là bạn cùng học với thái tử gia.
Thái tử gia ấy chính là Thẩm Quyết.
Bà tôi đã hầu hạ bà nội của Thẩm Quyết cả đời, nên việc tôi làm bạn học của Thẩm Quyết được coi như là một ân huệ cho gia đình chúng tôi.
Tôi ở bên Thẩm Quyết từ tiểu học quý tộc cho đến cấp hai, sau đó là trường cấp ba, cuối cùng là cùng hắn đi du học ở nước ngoài.
Tôi bắt đầu nhận lương từ khi còn rất nhỏ.
Bà nội của Thẩm Quyết đưa tiền cho tôi, bảo tôi báo cáo xem Thẩm Quyết có làm gì quá đáng ở trường không.
Trước đây, tôi sống ở một huyện nhỏ cùng với bố mẹ, sau khi họ qua đời vì tai nạn xe hơi, tôi mới được đưa đến Bắc Kinh.
Bà nội tôi bảo với tôi rằng, nếu tôi không nghe lời, bà sẽ gửi tôi về quê sống một mình, vì ghi nhớ lời bà nên tôi luôn luôn vâng lời.
Lúc nhỏ, Thẩm Quyết cũng không đến nỗi xấu tính.
Hắn giống như một con búp bê tinh xảo được che chở ở trong tủ kính, hưởng nền giáo dục ưu tú hàng đầu, bên cạnh có còn rất nhiều bảo mẫu, gia sư, huấn luyện viên và tôi theo sau chăm sóc, thế mà vẫn còn nơm nớp lo sợ rằng hắn vẫn còn không thoải mái vì chuyện gì đó.
Nhưng sau khi hắn lên cấp hai, hắn bắt đầu trở nên hư hỏng.
Vì vậy, tôi đã báo cáo hết chuyện Thẩm Quyết nhận thư tình, đánh nhau, uống rượu, hút thuốc, công khai cặp kè với nữ sinh ở trường cho bà nội của Thẩm Quyết biết.
2
Có một khoảng thời gian dài, Thẩm Quyết rất ghét tôi.
Trong khoảng thời gian đó, hắn không còn lêu lổng ở trường nữa, sau giờ học, hắn chỉ lạnh lùng đứng trên hành lang, đón nhận sự ngưỡng mộ không rời mắt của các nữ sinh trong trường.
Tan học, tôi theo sau hắn lên xe, hắn sẽ kéo tôi đến một góc tối nào đó trong trường, sờ soạng, giật tóc tôi hoặc kéo dây áo của tôi, sau đó còn cúi xuống bên tai tôi, hỏi tôi có phải là thầm thương trộm nhớ hắn nên mới cố tình đuổi hết những bóng hồng lảng vảng xung quanh hắn đi, để có thể chiếm hữu hắn cho riêng mình không?
Cuối cùng, hắn còn tỏ ra khinh miệt mà nói thêm một câu: "Tôi sẽ không bao giờ thích loại con gái suốt ngày bám đuôi người khác, lại còn gầy gò ốm yếu như cậu đâu. Này, đồ ăn mày, vừa rồi lúc tôi tiếp xúc thân mật với cậu, cậu có định đi nói với bà nội tôi không?"
Sau nhiều lần như vậy, tôi rất sợ, thường phải lấy cớ trực nhật, bị đau bụng, hoặc bị thầy giáo giữ lại, tóm lại sẽ bằng mọi giá không ngồi cùng xe với hắn khi ra về.
Lên cấp ba, nhờ vào mối quan hệ với hắn mà vào được lớp tốt nhất của trường Quốc tế, nhưng tôi phải học rất vất vả. Hơn nữa, các bạn học khác đều hướng đến việc đi du học, tôi không muốn ra nước ngoài, tôi muốn ở lại trong nước và chăm sóc bà nội của tôi.
Vì vậy, tôi đến gặp bà nội của Thẩm Quyết, nói rằng tôi muốn đến một trường cấp ba bình thường để tham gia vào kỳ thi tuyển sinh Đại học.
Bà nội của Thẩm Quyết đã đồng ý lời đề nghị của tôi.
Tôi học nội trú ở trường cấp ba, không cần phải về ăn nhờ ở đậu ở nhà họ Thẩm nữa, vô cùng vui vẻ và tự do.
Hơn nữa, tôi còn kết bạn được với những người bạn tốt.
Hóa ra lúc đi theo sau Thẩm Quyết, ánh hào quang của hắn quá chói lọi, những người xung quanh hắn toàn là con nhà quyền quý, không ai để ý đến tôi, cũng không ai muốn làm bạn với tôi.