Chương 8 - Một Họp Đồng Mới - Nghịch Thiên Cải Mệnh Ta Không Làm Nữ Chính Nữa

8

Mấy tháng sau, ta quay trở lại thảo nguyên, nhận được thư Bùi Cảnh Chi gửi.

Trong thư nói quan chủ khảo kỳ thi này gặp nạn, không đi đứng được.

Triều đình bó tay, đành mời văn thần đức cao trọng vọng nhất cũng nổi tiếng nghiêm khắc nhất của triều đình ra làm giám khảo.

Bùi Cảnh Chi đỗ lục nguyên, thi đình xong được khâm điểm thành trạng nguyên.

Chuyện đổi giám khảo, ta sớm biết từ đời.

Bởi ta bảo Lặc Cổ đi úp sọt đánh cho một trận mà.

Phải đánh cho một trận mà ba mùa trăng cũng không dậy khỏi giường được ấy.

Lặc Cổ đầu óc ngu si, nhưng được cái tứ chi phát triển.

Muốn cắt tiết nam chính, ta không thể mãi là một công chúa đi hoà thân không có tiếng tăm gì.

Vì thế chuyện công chúa Chiêu Bình vì Đại Dận chủ động đi hoà thân lan truyền từ nam ra bắc.

Mấy năm qua, nàng ấy đã sáng lập nên nhịp cầu khơi thông thương mại buôn bán giữa thảo nguyên và trung nguyên.

Vì nhu cầu của dân chúng hai bên, đưa dân giàu nước mạnh xã hội văn minh.

Còn xây dựng rất nhiều dục ấu viện và cư dưỡng viện.

(Hai cái này giống làng trẻ SOS và nhà tình thương bây giờ á.)

Công chúa Chiêu Bình vốn vô danh lúc trước thoáng cái đã có tiếng lành, tiếng thơm bay xa.

Ta hiểu rõ sức mạnh của dư luận, cũng mượn cơ hội này lấy được nhiều lợi thế để chống lại nam chính.

Thư của Đỗ Cẩm Tú và Bùi Cảnh Chi cứ nối bức này đến bức khác.

Đỗ Cẩm Tú nói nàng ấy và Trấn Quốc công sau khi ra Bắc Cảnh, không những vạch trần sai phạm của nam chính, còn tìm được cơ hội đày hắn quay về vương đô tĩnh dưỡng.

Nhờ phúc của thánh dược trị bệnh và những lời lúc trước ta nói cho, Trấn Quốc công trong lòng cũng ra chiều suy nghĩ, đưa nàng ấy đi theo để dạy dỗ, cho nàng ấy cơ hội cạnh tranh đua với các sư huynh đệ đồng môn.

Đỗ Cẩm Tú gây dựng một gánh quân tóc dài, lập được rất nhiều kỳ công, ở Bắc Cảnh xem như uy danh truyền xa.

Dạo gần đây nhất trong một chiến dịch, Trấn Quốc công đưa theo chúng quân sĩ đối chọi gay gắt với quân địch.

Tự dưng đối phương chơi hèn đánh cho một đòn không kịp phản công, dẫn theo một đống binh sĩ sang tập kích đại bản doanh của quân đội Đại Dận.

Lúc ấy trong quân chỉ còn sót lại một vài thương binh và đội quân tóc dài của Đỗ Cẩm Tú.

Đỗ Cẩm Tú không chỉ dùng bấy nhiêu ngươi cầm cự được đến khi viện quân hoả tốc quay về, còn sáng lập kỳ tích tiêu diệt hoàn toàn một phần ba binh sĩ của quân địch.

Sự tích này bay về vương đô.

Phụ hoàng hờ của ta đỡ một đống áp lực, phong Đỗ Cẩm Tú làm nữ thế tử đầu tiên trong lịch sử Đại Dận.

Bên này Đỗ Cẩm Tú làm một phát rung động lòng người.

So với bên đó, thì bên Bùi Cảnh Chi làm đâu chắc đấy hơn một tý.

Nhờ đống thư tịch ta cung cấp.

Trong vòng hai năm hắn đã biến Vĩnh Châu từ một nơi chó ăn đá gà ăn sỏi thành vùng đất trù phú, giàu có.

Thêm một năm nữa đứng vững ở trong Lại bộ.

Tháng trước, nhờ sự trợ giúp của Trấn Quốc công, hắn tiến vào Binh bộ.

Trong lúc vô tình hắn phát hiện nam chính lén nuôi tư binh, còn truy ra được sổ sách tiền bạc có vấn đề.

Thế nên hắn bắt tay với người bên Ngự sử đài đồng loạt hạch tội nam chính một lượt từ đầu đến chân.

Nam chính phải cởi giáp về quê, đến cả phủ đệ cũng bị thu hồi.

Nghe bảo giờ hắn đang ở nhà tại quê cũ, sống mơ màng cho qua ngày.

Nam chính làm ta lo ngay ngáy mất ăn mất ngủ không yên cứ thế được giải quyết xong xuôi rồi, trong bỗng chốc có hơi không quen cho lắm.

Đồng đội của ta ngầu lòi quá, giỏi giang quá, còn ta chỉ biết trồng trọt, thế này ta yếu kém quá đi thôi.

Tay ta chống má, buồn rười rượi mất một giây.

Cũng không phải là không có gặt hái gì nha.

Mấy năm nay, ta đã tạo ra được giống cải trắng mới, hoàn thành câu hỏi hóc búa trước khi ta đi vào trong sách.

Đứng ở trên bả vai người khổng lồ, ta có kinh nghiệm lý luận phong phú.

Còn cùng với nhóm thợ làm nông tạo ra đủ loại lương thực có sản lượng cao.

Bấm tay tính toán, cách giấc mơ được hưởng *bóng mát dưới cây mạ lúa của Đại Dận không xa.

(*Câu này là khẩu hiệu của cha đẻ dòng lúa lai Vương Long Bình về một dòng lúa lai của Trung Quốc cho năng suất cực cao.)

Hôm nay, ta mới từ ngoài đồng về.

Người dính bê bết bùn là bùn, thậm chí đến cả mũ rơm trên đầu còn chưa bỏ xuống.

Đã đón chào một vị khách không mời mà đến.

Con gái duy nhất của thiên hạ đệ nhất phú thương Vương thị, Vương Minh Châu.

Nàng treo châu ngọc đầy người, khoác hồng phi thúy vũ.

So với ta đây chân lấm tay bùn, nàng ta còn giống công chúa được yêu chiều sủng ái hơn.

Trong truyện gốc, Vương Minh Châu gả cho thuộc hạ là thương bệnh binh được giải ngũ của nam chính.

Cho nên gia nghiệp do vị hôn phu quản lý.

Cả nhà họ Vương cuối cùng thành túi tiền cho nam chính sài.

Giọng điệu nàng ta có chút run, hỏi dò:

"Ngươi là công chúa Chiêu Bình đúng không?"