Chương 2 - Nghe Lòng Của Bạn Cùng Phòng

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

 

Chương 2

 

Tôi hoảng hốt đặt tay về chỗ cũ.

 

Hứa Hy Nhiên còn ngẩng đầu lên cọ nhẹ vào lòng bàn tay tôi .

 

Đúng là một con mèo nhỏ kiêu ngạo mà, khó dỗ c.h.ế.t đi được …

 

Nhìn đôi vai gầy yếu kia , tự dưng tôi thấy mình đúng là hơi tệ thật.

 

Tôi cúi xuống ôm trọn cậu ta vào lòng:

 

“Là lỗi của tôi cả. Cậu đ.á.n.h tôi cũng được , giẫm thêm vài cái cũng được .”

 

Cả người Hứa Hy Nhiên cứng đơ, rồi đẩy mạnh tôi ra :

 

“Cậu… cậu là biến thái hả? Ôm tôi làm cái gì… Gớm c.h.ế.t đi được !”

 

Cậu ta cau mày trừng tôi một cái.

 

Sau đó cậu ta luống cuống không biêt làm gì, cuối cùng lao ra ban công rửa mặt ào ào.

 

Nhìn đôi tai đỏ rực kia …

 

Tôi cạn lời.

 

Trong khi đó tiếng lòng lại hét:

 

【Ôi hạnh phúc quá rồi Hy Nhiên ơi!】

 

【Chạy nhanh lên trước khi tim mày nổ tung!!】

 

Hả?

 

Thì ra cậu ta thật sự muốn làm bạn thân với tôi nhỉ.

 

Cái đồ ngoài lạnh trong mềm này … đúng là bó tay!

 

 

Cả buổi tối hôm đó, Hứa Hy Nhiên không thèm để ý đến tôi nữa.

 

Nhưng giữa đêm trời bỗng nổi sấm chớp, khi đang nửa tỉnh nửa mơ tôi lại nghe thấy giọng cậu ấy :

 

【Ghét nhất sấm sét! Hu hu hu! Luôn có cảm giác có ma dưới giường kéo chân mình hu hu hu… Chu Lạc cái đồ heo ngốc này sao ngủ say như c.h.ế.t vậy chứ?!】

 

Tôi ngước sang chiếc giường đối diện:

 

“Cậu sợ sấm à ?”

 

Có vẻ như tôi đã chạm đúng chỗ đau, cậu ta giật b.ắ.n người , giọng run run:

 

“Ai bảo tôi sợ?! Đừng có nói bậy! Cậu ngủ đi , đêm hôm khuya khoắt ai lại đột ngột nói chuyện chứ”

 

Khi tôi còn đang ngơ ngác thì chợt nhớ ra : đó là tiếng lòng của cậu ta , không phải lời nói thật.

 

Khóe môi tôi không nhịn được cong lên.

 

Đường đường là một thiếu gia kiêu ngạo như thế, sao lại chịu thừa nhận là mình sợ chứ?

 

Nhớ đến lúc cậu ấy khóc sưng mắt hôig chiều, tôi bỗng thấy hơi lo, có khi lúc này lại chùm chăn khóc thầm rồi ?

 

Đúng là như công chúa trong lâu đài, phải dỗ dành mới chịu yên.

 

“ Nhưng mà… tôi hơi sợ. Hứa Hy Nhiên, hay là cậu sang ngủ cùng tôi đi .”

 

Tôi đúng là bạn cùng phòng quốc dân mà, tôi vô cùng vinh dự tự vỗ vai khen mình một cái.

 

Anh em với nhau , cưng chiều tí thì có sao chứ?

 

“Hả? Cậu mà cũng sợ sấm à ?”

 

Tôi nghe tiếng cậu ta nín thầm trong chăn.

 

Tôi cạn lời hết mức, đúng là kiểu dễ ghét mà đáng yêu y như một con mèo nhỏ xấu xa.

 

“Thôi được , tôi miễn cưỡng cho cậu qua đây ngủ chung.”

 

Cái kiểu ban ơn này …

 

Có lẽ tôi phải quỳ xuống nói :

 

“Đa tạ ân điển của Công chúa.”

 

Tôi bó tay, xoa trán rồi sang giường cậu ta .

 

Hứa Hy Nhiên trùm kín người trong chăn, chỉ hở mỗi hai con mắt long lanh nhìn tôi .

 

Cả căn phòng tối om, mà ánh mắt ấy lại sáng đến mức… làm tai tôi nóng lên.

 

Tôi nằm xuống cạnh cậu ta , hơi mất tự nhiên.

 

Nhớ đến hồi còn nhỏ mẹ hay ôm tôi mỗi khi tôi sợ, nên tôi giơ tay… kéo cậu ta vào lòng.

 

Cả người cậu ta lập tức căng cứng.

 

“C… cậu ôm tôi làm cái gì? Tránh xa ra !”

 

Hứa Hy Nhiên nhăn nhó đẩy tôi ra .

 

Cậu ta tuy cao gần 1m8, nhưng đứng cạnh tôi thì vẫn nhỏ con lắm.

 

Ôm trong lòng… rất vừa người .

 

Tôi hơi tiếc nuối định buông tay thì đúng lúc nghe thấy giọng nói vui sướng muốn nổ tung trong đầu:

 

【Ôm chặt nữa đi ! Ôm nữa! Cánh tay Chu Lạc an toàn quá trời luôn! Muốn được ôm thế này cả đời luôn á~】

 

Vừa nghe vừa cảm nhận cái mặt mềm mềm của cậu ta chà nhẹ vào cánh tay tôi … lần này đến lượt tôi cứng đờ người .

 

Tên này cố ý!

 

Miệng bảo không thích, nhưng cơ thể thì rất thành thật.

 

Đúng là cái gì cũng mềm chỉ có miệng là cứng thôi.!

 

Ngoài cửa sổ bỗng chớp lên một tia sáng kèm tiếng sét “Ầm!!”

 

Hứa Hy Nhiên như mèo bị giật mình , chui sát vào lòng tôi .

 

Bàn tay vốn đang đẩy tôi giờ lại siết chặt lấy eo tôi .

 

Mặt tôi nóng bừng lên.

 

Không phải chứ, sao cậu ta sao cứ dụi loạn vào người tôi thế chứ?

 

Ôm cũng chặt quá rồi đó.

 

Dù toàn là con trai với nhau thôi.

 

Nhưng tôi cũng chưa từng thân mật với ai đến thế bao giờ.

 

Thêm việc mùi hương thoang thoảng dễ chịu từ người cậu ta tỏa ra … không giống mùi của con trai chút nào.

 

Hơi thở run nhẹ vì sợ của cậu ta cứ phả lên cổ tôi , ngứa ngáy đến mức tôi cũng cứng hết cả người .

 

“ Tôi … không phải là sợ sấm đâu . Tôi đang… bảo vệ cậu đấy!”

 

Cậu ấy còn dụi dụi mặt vào n.g.ự.c tôi một cái để chứng minh.

 

【Chu Lạc có phải sẽ cảm thấy tôi nhát gan phải không … mà thôi kệ đi , tranh thủ dụi thêm tí nữa~】

 

Đừng có quá đáng vậy chứ!!

 

“Hứa Hy Nhiên, cậu …!”

 

“Gì?”

 

Hứa Hy Nhiên ngẩng đầu, gương mặt đẹp đẽ kia hất lên đầy khí thế:

 

“Cậu sủa cái gì thế? Không phải chính cậu bảo sợ nên mới muốn ngủ chung à ? Còn đòi hỏi gì nữa?”

 

Khả năng c.h.ử.i người của cậu ta đúng xem ra là thiên bẩm… c.h.ử.i đến mức tôi toát cả mồ hôi.

 

Mà nghĩ lại … đúng là tôi tự dâng mình lên thật…

 

Cậu ấy đang ngẩng đầu lên… môi chu chu… ánh sáng từ tia chớp ngoài cửa hắt vào , làn da trắng hồng ánh lên như thạch trái cây vị dâu vậy . Nhìn một phát chỉ muốn … nếm thử một miếng. Chắc ngọt lắm…

 

Khoan! Tôi đang nghĩ gì vậy hả?!

 

Còi cảnh báo đồng tính trong não lập tức hú còi inh ỏi!

 

Tôi vội vàng đè cái đầu đang ngẩng kia xuống:

 

“Ngủ đi ! Là do tôi sợ, được chưa ?”

 

“Thế còn tạm được ~”

 

Hứa Hy Nhiên thỏa mãn chui vào n.g.ự.c tôi , đường đường chính chính ôm lấy người tôi rồi nhắm mắt ngủ ngon lành.

 

Bạn cùng phòng à … phong cách đối lập trong ngoài như thế… người nhà cậu biết chưa đấy?

 

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bị con bạch tuộc Hứa Hy Nhiên ôm chặt đến mức không nhúc nhích nổi.

 

Tay cậu ta còn thò luôn vào trong áo tôi .

 

Quan trọng là con trai tụi tôi vào buổi sáng đều sẽ… khụ, cái chuyện đó.

 

Tôi rón rén dịch người ra , Hứa Hy Nhiên lại bật dậy ngay lập tức.

 

“C-c- cậu ôm tôi chặt như thế làm gì hả? Đồ biến thái này !”

 

Tôi nhìn cậu ta hì hục gỡ tay mình ra , im lặng không nói nổi câu nào.

 

Hứa Hy Nhiên, lần sau trước khi c.h.ử.i tôi , làm ơn thu dọn bớt cái đống tiếng lòng vô nghĩa kiểu:

 

【Hề hề hề hề hề~~~】

 

Kíu với.

 

Tôi thật sự sợ nước miếng cậu chảy ra luôn đó.

 

Muốn làm bạn với tôi thì nói thẳng có phải hơn không ?

 

 

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)