Chương 12 - Ngại Ngùng

Điện thoại tôi rung lên, trên màn hình hiển thị tin nhắn của Thẩm Gia Diên gửi tới, hơn nữa còn là voice chat.Tôi đắn đo hồi lâu không dám nghe, Tống Tiếu Tiếu thấy vậy không kìm nổi liền ấn nghe thay tôi.“Tối nay cậu có rảnh không, có chút chuyện muốn nói trực tiếp với cậu.”Tống Tiếu Tiếu còn kích động hơn cả tôi: “Chắc chắn là phải rảnh rồi, mau gửi thế đi cho tao.”Tôi hắng giọng rồi trả lời hắn: “Rảnh.”Hắn hẹn thời gian và địa điểm với tôi ở bên bờ hồ nước nhỏ cạnh quảng trường văn hoá của trường, ở chỗ đó rất đẹp, tôi có hơi thấp thỏm không yên, cũng có chút kích động.Tống Tiếu Tiếu cứ nhất định bắt tôi phải ăn trang điểm cho cẩn thận.Từ phía xa xa tôi đã nhìn thấy Thẩm Gia Diên, cái bóng của hắn dưới ánh đèn đường vừa hay kéo thẳng đến chân tôi, tôi bước từng bước lại gần phía hắn.Hắn mặc hoodie màu đen, quần thể thao màu xám, có vẻ như tóc cũng đã được tạo kiểu, đẹp trai hơn lúc bình thường gấp mấy lần.“Thẩm Gia Diên, cậu tìm tôi có chuyện gì?”“Không có gì cả, chỉ là muốn nói với cậu rằng ông đây thích cậu.”Hơi thở của tôi nghẹn lại.“Hả?”Tim tôi đập nhanh một cách kì lạ.Không phải chưa từng được ai tỏ tình, nhưng lại là lần đầu tiên được nghe những lời này từ một người cực kì đẹp trai như vậy.Hắn hơi cúi xuống nhìn vào mắt tôi rồi nói: “Lẽ ra không định tỏ tình với cậu sớm vậy đâu, nhưng lúc mà hôn tôi, giống như gãi trúng chỗ ngứa trong tim tôi vậy, khiến tôi không đợi nổi nữa, bỗng nhiên rất muốn, rất muốn được ở bên cậu.”Tôi ngoài mặt thì rất bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng đã như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc rồi.Tôi nói với hắn từng câu từng chữ: “Được thôi, tôi cũng khá thích cậu.”“Thay từ khá thành từ rất, nói lại lần nữa đi.”“Tôi… tôi rất thích cậu.”Má ơi xấu hổ quá đi mất.Hắn khẽ cười: “Tôi cũng thế.”Hắn ôm tôi vào lòng, tôi nghe thấy tiếng trái tim hắn cũng đang đập rất nhanh, vừa mạnh mẽ vừa rõ ràng.Khoảnh khắc này thật sự rất dịu dàng.Thẩm Gia Diên bỗng nhiên nói: “Không được rồi, tôi không kiềm chế nổi nữa rồi.”Tôi ngây ra: “Cậu không kiềm chế nổi gì cơ….”“Không kiềm chế nổi…” Thẩm Gia Diên cúi xuống rồi giữ lấy gáy tôi sau đó hôn tôi một cái, nói: “Muốn hôn cậu.”Lần hôn thứ hai, cảm giác ấy giống như là…Giống như là nằm lăn qua lăn lại trong kẹo bông gòn.

Tôi chưa từng yêu đương, nhưng ai đó có thể cho tôi biết là ngày đầu yêu nhau mà cứ bị bắt hôn không ngừng thì có được tính là bình thường không huhu.Chúng tôi nắm tay nhau đi trên con đường trong trường hết vòng này tới vòng khác.