Chương 2 - Một Đêm Với Thái Tử Gia
Gương mặt đẹp, kỹ năng giỏi, lại gặp được một thiếu gia giàu có biết nói chuyện.
tôi không có lý do gì để từ chối:
“Được, tôi đồng ý.”
Lúc đó tôi vẫn chưa biết bản thân sẽ trải qua những gì trong tương lai.
Nếu có thể quay lại, tôi chắc chắn sẽ không bao giờ đồng ý!
Du An là một tên điên!
Đúng là đồ cầm thú!
3
Du An rất nhanh chóng. Tối đó sau khi đưa tôi về nhà, sáng hôm sau đã gửi hợp đồng đến cho tôi.
Sau đó, tôi thu dọn hành lý và chính thức dọn về ở chung với Du An.
Du An rất dịu dàng, đối xử với tôi rất tốt.
Anh ấy còn lãng mạn nữa.
Có nụ hôn buổi sáng, có hoa tươi, có quà tặng.
Thậm chí, anh ấy còn định cho tôi thêm tài nguyên để phát triển sự nghiệp, nhưng tôi đã từ chối.
Cáo như tôi thật sự không muốn đi làm!
tôi chỉ muốn nằm yên thôi.
Con người thật sự sống quá căng thẳng, tôi không theo nổi.
Tóm lại, Du An rất tốt.
Anh ấy đối xử với tôi không hề giống một người tình, mà giống như một người yêu.
Đôi khi tôi còn cảm thấy như đang hẹn hò với anh ấy.
Nhưng tôi cũng không phản cảm gì.
Dù thế nào, tôi cũng không thiệt.
Nhưng có một việc tôi hơi khó chịu.
Đó là Du An quá “giỏi” đi!
Tần suất của bọn tôi gần như là nghỉ một ngày, rồi lại “làm việc” một ngày.
May mà tôi là yêu quái, thể lực và khả năng hồi phục tốt hơn loài người nhiều. Chứ nếu là người bình thường thì chắc…
Vì vậy, dù tần suất có dày đặc, tôi vẫn có thể chấp nhận được.
Dù sao đã nhận tiền, thì phải hoàn thành trách nhiệm chứ.
Cho đến đêm trăng tròn ngày rằm tháng mười lăm.
Hôm đó, Du An có nói với tôi rằng anh phải về nhà cũ ăn tối và sẽ không về.
Nhưng đến nửa đêm, anh ấy lại về nhà.
“Hửm? Sao anh lại về?” tôi dụi mắt, nhìn Du An ở cửa.
Anh ấy không nói gì, chỉ đứng dựa vào cửa, không nhúc nhích.
Nhưng tôi cảm thấy có gì đó không ổn, nhịp thở của anh ấy rất gấp gáp.
tôi đứng dậy, chậm rãi tiến đến gần anh:
“Du An, anh sao vậy?”
Vừa đến gần, anh ấy đã kéo tôi vào lòng, rồi ôm chặt không buông.
“Ưm~”
Cơ thể anh ấy rất nóng.
Bị bỏ thuốc à?
Đồng thời, bản năng động vật trong tôi cảm nhận được một luồng khí rất nguy hiểm.
Ngay sau đó, cơ thể tôi đột nhiên cứng đờ lại.
tôi nhìn thấy tai của Du An bất ngờ mọc ra trên đầu.
Và một cái đuôi lông xù xuất hiện phía sau.
tôi đứng hình…
Du An không phải người?
Anh ấy là sói!
Theo phản xạ, tôi liếc nhìn cái thứ cứng rắn đang đè lên mông tôi.
Vậy là, anh ấy đã bước vào kỳ động dục rồi?
Cổ họng tôi khô khốc.
Có một cảm giác chẳng lành trào lên trong lòng.
Không lẽ anh ấy sắp hóa thú thật sao…
“Xoẹt” một tiếng.
Quần tây của Du An trong tích tắc đã rách toạc thành từng mảnh.
tôi: “?”
Sao lại trùng hợp thế này!
tôi sững sờ vài giây rồi lập tức đẩy Du An ra, định chạy ra ngoài.
Nhưng Du An nhanh chóng kéo tôi lại.
“Bé cưng, đừng đi. Anh khó chịu quá, giúp anh với.”
tôi liếc xuống dưới rồi vội vàng lắc đầu từ chối:
“Du An, anh biến lại thành người đi, chỉ khi anh là người tôi mới có thể giúp anh.”
Du An cắn nhẹ vào tai tôi, thở hổn hển:
“Không biến lại được, anh bị bỏ thuốc kích thích, lại đúng vào kỳ động dục. Anh không kiểm
soát được.”
tôi thầm chửi rủa kẻ khốn nào đã làm chuyện này!
Kỳ động dục cộng thêm thuốc kích thích…
Chẳng lẽ muốn tôi chết trên giường sao?
tôi liếc lại “kích thước” lần nữa, mặt mày khổ sở:
“Du An, thật sự không được đâu.”
Du An vừa hôn lên cổ tôi, vừa dỗ dành:
“Bé cưng, đừng lo. Em làm được mà.”
tôi lắc đầu liên tục:
“Không được đâu, to quá…”
Du An tiếp tục hôn, giọng nói đầy dịu dàng:
“Ngoan nào, bé cưng, chúng ta thử xem, nếu không được thì dừng lại.”
tôi dao động:
“Thật không?”
Du An gật đầu:
“Thật mà.”
“Được thôi, nhưng anh phải—”
tôi chưa kịp nói hết câu thì đã bị Du An bế lên, ném lên giường.
Ngay sau đó, bộ đồ ngủ của tôi bị kéo ra.
Du An siết chặt eo tôi, cúi xuống hôn lên môi.
Từ môi, đến cổ, rồi đến ngực.
Anh ấy hôn khiến tôi mềm nhũn cả người.
Cảm giác tê tê, nhột nhạt lan khắp cơ thể.
Không biết đã bao lâu, một cơn đau nhói bất ngờ làm tôi mở to mắt.
tôi rên lên vài tiếng, nước mắt tràn đầy trong mắt:
“Du An, anh đúng là đồ cầm thú!”
Đồ lừa đảo!
4
Khi tôi tỉnh lại lần nữa, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, đặc biệt là chỗ phía sau, cái chỗ không thể nói nên lời.
Chết tiệt, chắc chắn là sưng rồi.
tôi quay đầu nhìn kẻ đầu sỏ đang ngủ say bên cạnh, càng nhìn càng tức.
Anh ta đúng là không phải người!
Không, chính xác hơn là không phải yêu quái!
Cơn đau khiến tôi bùng lên cơn tức giận.
tôi “ác độc” đá Du An một cú.
Kết quả, Du An nắm ngay lấy chân tôi, giọng đầy vẻ mờ ám:
“Sao vậy? Còn sức hả?”
Mặt tôi nóng bừng lên.
Những cảnh tượng 18+ của đêm qua cứ chạy qua chạy lại trong đầu tôi.
Đột nhiên, ký ức dừng lại ở một cảnh.
Du An ôm lấy eo tôi, hôn lên má rồi dịu dàng dỗ dành:
“Bé cưng, đừng khóc nữa, không có gì to tát đâu.”
Khốn thật!
tôi lập tức bốc hỏa!
Tên điên Du An đêm qua còn khiến tôi mất kiểm soát…
Lại còn ngay trên giường…
Trong suốt mấy trăm năm sống của tôi, chưa bao giờ có chuyện nhục nhã như vậy!
tôi nghiến răng, lạnh lùng nhìn thẳng vào gương mặt đầy thỏa mãn của Du An trong vài giây.
“Hử? Bé cưng, em—ưm!”
tôi cắn mạnh vào vai Du An, thật sự rất ác liệt.
Có vài giây tôi thậm chí đã nghĩ đến việc hóa thú ngay lập tức.
Răng của cáo khác hẳn răng người mà.
Nhưng tôi nhịn được.
tôi chưa muốn để lộ thân phận trước mặt Du An lúc này.
Cho đến khi cảm nhận được vị tanh của máu trong miệng, tôi mới chịu thả ra.
“Bé cưng, anh đã làm gì khiến em giận đến mức này hả?” Du An không hề giận, chỉ
liếc nhìn vết cắn đang rỉ máu trên vai tôi, vẻ mặt còn có chút hả hê.
tôi nghiến răng:
“Anh tự biết rõ mà!”
“Hử? Anh làm gì?”
Du An trông có vẻ vô tội, rồi như bừng tỉnh:
“À, bé cưng, em đang nói về việc tối qua em…”
tôi lập tức lấy tay bịt miệng Du An, xấu hổ đến phát cáu:
“Im ngay! Không được nhắc lại chuyện đó!”
Du An cười tủm tỉm, gật đầu.
Và ngay giây tiếp theo, tôi cảm thấy lòng bàn tay ẩm ướt.
tôi sững người trong nửa giây, nhận ra ngay Du An vừa làm gì.
tôi rút tay lại nhanh như chớp, rồi lau liên tục lên chăn.
Trời đất ơi! Du An sao lại điên như vậy chứ!
tôi, một con cáo nhỏ như tôi sao đấu lại được!
Vậy nên, tôi xoay người định bước xuống giường ngay.
Nhưng cánh tay dài của Du An đã nhanh chóng quấn quanh eo tôi, kéo lại.
Du An ôm tôi vào lòng, một tay lướt nhẹ ra phía sau lưng.
tôi đơ người lại, không thể tin nổi nhìn Du An.
Lại nữa sao?
Không thể nào, không thể nào…
Anh ấy có thể làm một con yêu quái đàng hoàng được không vậy!
Du An nhướng mày, đưa ngón trỏ chạm nhẹ vào mũi tôi hai lần, ánh mắt đầy ý
cười:
“Thôi nào, không trêu em nữa, tối qua là lỗi của anh, vất vả cho bé cưng rồi.”
tôi không nhịn được rên lên một tiếng, nằm yên trong vòng tay Du An.
Thực sự, cách anh ấy mát-xa rất đỉnh.
Không khí lúc này đúng là hoàn hảo.
tôi đảo mắt một vòng, trong đầu bắt đầu nghĩ kế hoạch mới.
“Du An, tôi chia tay đi.” tôi đột ngột nói.
Du An dừng lại một chút, nhìn tôi đầy ẩn ý:
“Chia tay?”
Ôi trời, dạo này sống sướng quá, tôi quên mất đây là mối quan hệ bao nuôi rồi.
Chia tay gì chứ.
tôi giữ vẻ mặt bình thản, sửa lại lời:
“Ý tôi là tôi với anh dừng hợp tác đi.”
Du An không ngừng mát-xa:
“Lý do là gì?”
tôi cụp mắt xuống, giả vờ buồn bã:
“Trước khi ký hợp đồng… tôi đâu biết anh không phải là người. Chúng ta khác loài,
không thể ở cùng nhau.”
Du An nhìn xuống:
“Chỉ vì chuyện đó thôi sao?”
tôi cau mày, ra vẻ nghiêm túc:
“Chỉ vì chuyện đó? Anh biết đó là vượt qua ranh giới loài rồi đấy, chuyện này là vi
phạm hợp đồng, nghiêm trọng lắm chứ không đùa đâu!”
Du An nhún vai một cách bất lực, buông tôi ra rồi làm bộ định xuống giường:
“Được thôi.”
Được thôi?
Hết rồi sao?
Không thèm giữ tôi lại luôn?
Đồ tệ bạc!
tôi liếc nhìn bóng lưng của Du An, cả người tỏa ra khí chất u oán.
Có vẻ như Du An cảm nhận được, anh quay đầu nhìn tôi.
tôi lập tức thu ánh mắt lại, đợi anh nói gì đó.
Kết quả là, anh ấy nhìn tôi một lúc lâu… nhưng không nói gì cả!
Tim tôi thót lên, tiêu rồi.
Chắc lần này tôi tự đẩy bản thân vào chỗ chết rồi.
Có lẽ kế hoạch “nằm yên tận hưởng” của tôi sẽ kết thúc tại đây.
tôi bĩu môi, cố gắng lờ đi cái cảm giác khó chịu đang dâng lên trong lòng.
“Được rồi, từ giờ chúng ta ai đi đường nấy.”