Chương 5 - Một Đám Hỗn Làm

Thế giới này vẫn còn rất nhiều người tốt đó chứ, chị nghĩ.Thỉnh thoảng chú tài xế chêm vào một câu, cuộc trò chuyện cứ thế kéo dài, A Hoa nói thầm trong lòng rằng: chắc chắn mình sẽ làm việc thật chăm chỉ.Vừa suy nghĩ một lúc mà mắt A Hoa đã díu lại, chị ngủ mất rồi.Lúc tỉnh lại, A Hoa phát hiện quanh mình toàn bóng tối, lòng chị sợ hãi vô cùng, chị sờ quanh thân muốn tìm điện thoại nhưng tất cả mọi thứ trên người đều bị lấy mất. A Hoa gõ cửa một cách điên cuồng, chỉ trong chốc lát cửa đã mở, có một người đàn ông lớn tuổi hơn chị tiến vào.A Hoa chạy ra khỏi căn phòng ấy để gào lên cầu cứu, nhưng lại có một người đàn ông khác ngăn cản, hai người liên tục đánh đập A Hoa khiến chị ngất xỉu tại chỗ.Tỉnh lại thêm một lần nữa, chị vẫn ở trong căn phòng nhỏ đó, người đàn ông kia ngồi trước mặt chị. Tay A Hoa đã bị dây xích sắt trói vào đầu giường. Người đàn ông nhìn thấy A Hoa tỉnh dậy thì hỏi chị có đói không.A Hoa không nói, chị chỉ khóc lóc và quỳ xuống đất van xin, chị bảo chị vẫn chỉ là sinh viên đại học, chị còn có cha mẹ, chị cầu xin người đàn ông hãy để chị đi khỏi đây.Người đàn ông thở dài, anh ta đưa cho A Hoa một cái bánh bao : "Ăn đi, no rồi mới có sức sinh con cho tôi được."A Hoa không nhận bánh bao mà vẫn quỳ lạy, người đàn ông nói: "Đừng nghĩ đến chuyện đó. Tôi đã mua cô với giá 3.000 nhân dân tệ. Nếu cô ngoan ngoãn sinh cho tôi một đứa con thì chúng ta có thể sống một cuộc sống bình yên. Nơi này nghèo nên không có cô gái nào muốn đến đây. Phần lớn những cô gái trong làng này đều bị mua đến. Lúc đầu họ cũng giống cô, rồi cô sẽ quen thôi."A Hoa không nghe gì, chị vẫn quỳ xuống đất. Chị thề sẽ không thuận theo người đàn ông đó.Đêm đến, người đàn ông và cha anh ta trói chân tay A Hoa và xé hết quần áo của chị, A hoa đang nằm trên giường, đôi mắt trống rỗng. Có một cảm giác ngứa ran liên tục ở phần dưới cơ thể của chị. Người đàn ông hôn vào cổ A Hoa, hơi thở nóng hổi của anh ta phả vào cơ thể chị. Nước mắt A Hoa chảy xuống, chị muốn chết, muốn tự t.ử ngay lúc này.Nhưng bây giờ chị vẫn không thể tự quyết định được cuộc sống của mình, không gian duy nhất chị có thể tự do di chuyển là trong căn phòng chật hẹp này, tay chị vẫn bị trói. A Hoa đã tìm mọi cách để trốn đi nhưng chị chưa bao giờ thoát khỏi được, mỗi lần trốn đi chị đều bị hai cha con đánh đập không ngừng.Một đêm khác, người đến không phải là người đàn ông đó nữa, mà là cha anh ta. A Hoa nhìn khuôn mặt nhăn nheo ấy thì chị không kìm được nước mắt, những thứ đang xảy ra với chị còn khủng khiếp hơn cái chết nữa.Chưa đầy một tháng sau, A Hoa có thai, nhưng chị không biết cái thai này là con của người đàn ông hay cha anh ta.Hai cha con nhờ một bà cụ trong làng may cho A Hoa một chiếc áo bông, không gian hoạt dộng tự do của chị cũng được nới lỏng hơn. Chị muốn lấy lòng tin của hai cha con này nên bắt đầu tỏ ra ngoan ngoãn, phục vụ, nấu ăn cho hai người họ. Và đêm đến, chị vẫn bị hai con cần thú tàn phá hành hạ.Vào một đêm khuya khác, chị nhân cơ hội chạy ra khỏi nhà lúc cả hai người kia còn đang ngủ, chị cứ chạy mãi không có mục đích, không biết chạy được bao xa thì chị gặp được một người phụ nữ. Chị cầu xin người ấy nhưng lại bị cô ta lôi về nhà, rồi chị bị hai cha con kia đánh đập dã man.Cha người đàn ông đánh chị ác hơn ai hết, hai người còn dẫn chị đi xem một cô con dâu bị người khác mua, vì cô ấy không ngoan ngoãn vâng lời nên đã bị nhà chồng cắt lưỡi một cách tàn nhẫn.Họ làm cho A Hoa sợ hãi, chị khóc lóc cả đêm, và cuối cùng A Hoa đã nhượng bộ. Chị bắt đầu quên đi thân phận trước đây, quên đi mình là ai và tập trung vào việc trở thành một người vợ đảm.Khi soi gương, chị nhìn vào khuôn mặt lấm lem của mình mà quên mất trước kia mình đã từng là một nữ sinh đại học tươi sáng thế nào.A Hoa sinh được hai người con, một trai một gái. Sau này A Hoa cũng có vô số cơ hội rời đi nhưng chị chưa bao giờ rời đi cả. Thậm chí chị còn dắt con mình về gặp bố mẹ.Câu chuyện này có đáng sợ không? Điều đáng sợ ở đây là cô gái A Hoa ấy là một cô gái ở thị trấn chúng tôi. Tôi muốn khuyên các cô gái khi xa nhà rằng: đừng tin bất kỳ ai ngoại trừ bản thân bạn, đặc biệt là những chiếc bánh vẽ thơm ngon trên mạng xã hội này, xin hãy tự biết cách bảo vệ bản thân.

Đây là một câu chuyện có thật, hai năm sau chị A Hoa này còn được lên đài truyền hình của quốc gia và được giới truyền thông đưa tin rộng rãi, gọi chị là "Cô giáo nông thôn xinh đẹp", lúc này chị đã bị tẩy não hoàn toàn và chấp nhận làm vợ cho hai cha con nọ. Sau đấy có một tờ báo khác bóc trần thân phận và cuộc đời của chị nhưng cuối cùng là cái làng buôn người đấy chẳng bị sao cả.