Chương 10 - Một Đám Hỗn Làm
Bạn có trải nghiệm tâm linh nào chưa?
Các bà biết 猪里猪气 aka Trư Lý Trư Khí chứ =)) tác giả chuyên viết truyện kinh dị, và đây là câu chuyện có thật được chính bả kể lại =)) Hôm bữa chiện tui trải qua có mấy người vào bảo mấy nhà làm kinh linh dị hay gặp, giờ tác giả gặp luôn nè. À còn ai tò mò tui gặp chuyện gì thì lục lại post cũ nhé, tui để link ở dưới bình luận.Ba câu chuyện có thật đến từ người dùng Trư Lý Trư Khí, tác giả chuyên viết tiểu thuyết kinh dị.Tôi đã viết nhiều tiểu thuyết kinh dị trong thời gian dài rồi, bây giờ tôi kể cho bạn ba câu chuyện có thật nha.Mấy ngày trước nhà tôi tới Hồ Châu và đặt phòng khách sạn trên núi, khoảng chừng tám chín giờ tối gì đó, dì tôi nghe thấy bác tôi gõ cửa. Tại sao dì biết đó là bác hả, vì dì nghe thấy tiếng bác tôi bảo dì mở cửa mau lên, lúc đó chú tôi đang tắm trong nhà vệ sinh gần đó nên chú cũng nghe thấy giọng nói của bác tôi, chú bảo dì tôi ra ngoài mở cửa cho bác tôi nhanh đi.Nhưng lúc dì tôi mở cửa thì không có ai hết, sau đó dì nghe thấy một tràng cười hahaha vang lên, dì sợ quá nên đóng cửa lại.Các bạn thấy giống mấy bộ truyện tôi viết không? Nhưng câu chuyện này có thật đấy, không phải tình tiết trong truyện đâu.À tiếp theo là câu chuyện của mẹ tôi nhé.Mẹ tôi làm việc trong xưởng in hồi còn trẻ, có một đêm nọ bà đi vệ sinh xong thì nhìn ra cửa sổ thấy một bóng người, bà bảo người đàn ông đó có mái tóc ngắn, gã cứ đi loanh quanh chỗ xưởng in đó, rất nhiều người nhìn thấy gã, nhưng mỗi lần gã đến gần là mái tóc ngắn, còn đi xa thì mái tóc gã biến dài...Sau này chẳng ai dám mở cánh cửa sổ đó nữa.Còn mấy bạn hỏi câu chuyện chính tôi trải qua hả, ừm thật ra tôi cũng có gặp một chuyện đó, nhưng tôi thấy không đáng sợ mấy bằng hai chuyện trên kia.Hồi hai anh em tôi còn học tiểu học, có một lần chúng tôi đến Ôn Châu để ăn cưới, chúng tôi rất nghịch luôn, tôi thích bấm mọi nút trong thang máy cho nó dừng lại từng tầng một.Khi thang máy dừng lại ở tầng 13, tôi và anh trai cùng thấy tầng lầu này như kiểu bị bỏ hoang đang xây dở, tường và sàn đều là màu xám xịt, hơi tối, trong góc còn có mấy bao xi măng.Chúng tôi chẳng quan tâm đâu, cứ thế bấm thang máy cho đi xuống tiếp, tới hồi xuống tầng trệt thì bỗng dưng anh tôi vô tình bấm lại vào nút tầng 13, chúng tôi cũng coi như mình sẽ có thêm một chuyến phá phách mới, vậy thôi.Kết quả là khi cửa thang máy mở ra lúc dừng ở tầng 13, nó không còn vẻ xám xịt âm u như trước mà lại rực rỡ chói lòa, cả tầng được trang trí rất lộng lẫy xinh đẹp, có hai người phụ nữ vừa nói vừa cười bước vào thang máy.Sau đấy anh tôi sợ quá nên ảnh không dám nghịch thang máy nữa, tôi bảo ảnh đi lên tầng 13 lại với mình ảnh cũng không chịu, còn lúc đó tôi cũng không dám đi một mình đâu.Đấy là câu chuyện tôi tự mình trải qua, sau này tôi trở thành một người khá to gan và can đảm. Ví dụ như nửa đêm có tiếng động lạ ở dưới nhà tôi sẽ tự mình xuống dưới tìm hiểu.Nói chung đừng để mấy chuyện tâm linh này dọa bản thân thì các bạn sẽ không sợ nữa.À còn nữa, tôi đạo Cơ Đốc, Chúa phù hộ tôi Chúa phù hộ tôi haha.