Chương 3 - Mối Quan Hệ Bí Ẩn

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Trong văn phòng rộng lớn, chỉ còn tiếng điều hòa rì rào.

Sắc mặt tôi dần lạnh xuống.

“Ý anh là, nếu người nhà cô ta chết thì cũng là tại em sao?”

Anh nhíu mày.

“Em nói vậy… hơi quá rồi đấy.”

Tôi đứng bật dậy, anh lập tức kéo tay tôi lại.

“Tần Thanh!”

“Đừng nghĩ lung tung, anh không có ý đó mà…”

Tôi không thể kìm được cảm xúc nữa: “Nhưng anh đã làm rồi còn gì!”

“Anh để cô ta ở văn phòng của anh, dặn lễ tân báo trước khi em đến! Anh đứng ở góc độ của cô ta để xử lý chuyện giữa hai ta! Rồi lại dùng hoàn cảnh đáng thương của cô ta để ép đạo đức em!”

Tôi đột nhiên nhận ra điều gì đó.

“Bùi Chi Ngôn, nếu thật sự là tình cờ gặp lại ở công ty, vậy tại sao mỗi lần em đến đều phải báo trước?”

“Chẳng phải… anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý ngoại tình rồi sao?”

Anh sững người.

Khóe miệng khẽ nhếch, bật cười: “Em đang nghĩ gì thế? Thanh Thanh, sao anh có thể?”

Anh biến câu hỏi của tôi thành phản vấn.

Nhưng lại không hề trả lời thẳng vào vấn đề.

Tôi nhìn chằm chằm anh.

“Cô ta thậm chí còn biết sau khi anh ngủ dậy, thích ánh nắng ấm áp chiếu vào phòng.”

“Bùi Chi Ngôn, giữa hai người… rốt cuộc là quan hệ gì?”

7

Không khí trở nên ngột ngạt.

Cảm giác đặc sệt đến mức không thể thở nổi.

Tôi đẩy anh ra, đứng dậy.

“Cứ vậy đi, khi nào anh nghĩ kỹ rồi hãy trả lời em.”

Tôi mở cửa phòng.

Hàn Niệm Âm đang đứng ngay ngoài.

Trông như bị dọa cho giật mình.

Chạm ánh mắt tôi, cô ta lúng túng đưa ly cà phê trong tay ra.

“Cô Tần, tôi… tôi sợ hai người khát…”

Tôi nhìn vào dấu son rõ ràng trên thành ly.

Ánh mắt dừng thẳng trên mặt cô ta.

“Cốc dùng rồi? Cô đang cố ám chỉ gì đấy?”

Thân thể cô ta cứng đờ.

Ly cà phê trong tay cầm cũng không được, buông cũng không xong.

Chẳng mấy chốc đã đỏ mắt.

“Thanh Thanh.” Giọng nói bất đắc dĩ của Bùi Chi Ngôn vang lên từ phía sau.

Anh lạnh mặt nhìn Hàn Niệm Âm.

“Giờ làm việc, ai cho phép cô làm mấy việc ngoài lề thế này? Không mau quay lại làm việc!”

Hàn Niệm Âm thoáng bối rối.

Lúng túng đáp lời trong nước mắt: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”

Cô ta chạy vụt đi.

Bùi Chi Ngôn nhíu mày.

“Nếu em thật sự muốn cắt đứt con đường của cô ta, Thanh Thanh, anh có thể báo nhân sự.”

“Nhưng không cần phải mỗi lần thấy cô ta là em lại không vui như vậy.”

Tôi bắt đầu thấy hối hận.

Vừa nãy, tôi lẽ ra nên nhận lấy ly cà phê đó.

Rồi hất thẳng vào mặt Bùi Chi Ngôn!

Lên xe rồi, tôi vẫn không sao bình tĩnh lại được.

Sự lạnh lùng xưa nay của Bùi Chi Ngôn, từ trước đến nay… chỉ dành cho người ngoài.

Nhưng anh ta lại vì những lời Hàn Niệm Âm nói mà tỏ rõ thái độ gay gắt với tôi.

Một người như thế… lại bảo không quan tâm đến cô ta, giữa họ trong sáng?

Tôi không tin.

Tiếng thông báo từ chiếc iPad vang lên ở ghế sau.

Tôi chợt nhớ ra.

Lúc điện thoại Bùi Chi Ngôn hết pin, anh từng đăng nhập WeChat bằng chiếc iPad này.

Tôi hít sâu một hơi.

Mở tin nhắn ra.

Không có tên hiển thị.

Chỉ thấy dòng nick — 【Nước mắt của cún con】.

【Xin lỗi nhé, lại làm phiền anh rồi.】

【Ừ.】

【Vậy… em vẫn có thể tiếp tục làm việc ở đây chứ?】

【Được.】

Đoạn trò chuyện thoạt nhìn chẳng có gì bất thường.

Cho đến khi “Nước mắt của cún con” gửi thêm một dòng:

【Anh yên tâm, dù là khi đó hay bây giờ, quá khứ của chúng ta… em chưa từng nói với ai.】

Bùi Chi Ngôn không trả lời.

Cô ta lại gửi tiếp:

【Chúng ta… có thể yêu lại lần nữa không…】

【Em sẽ không khiến anh khó xử đâu.】

【Chi Ngôn, em nhớ anh…】

Không còn tin nhắn nào sau đó.

Màn hình hiện lên thông báo:

【Bạn đã đăng xuất khỏi WeChat】

Màn hình đen phản chiếu gương mặt tôi — trắng bệch, méo mó, khó coi đến mức chính tôi cũng thấy lạ.

Cho đến khi Bùi Chi Ngôn gọi đến.

Giọng anh vẫn dịu dàng: “Thanh Thanh, em đang ở đâu?”

“Tôi đang xem,” tôi cười lạnh, “chuyện tình giữa con người và cún con.”

Chương 2

Giọng anh trong điện thoại nghẹn lại.

Một lúc lâu sau, mới cố gắng đổi chủ đề:

“Em đừng nghĩ nhiều được không?”

“Bây giờ em ở đâu, anh đến tìm.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)