Chương 2 - MẸ TÔI THÍCH COI BÓI
“Tôi sắp thi Đại học, mấy người đối xử với thí sinh như vậy sao?”
“Cả một bàn thức ăn không có chút thịt nào, đây là làm cho người ăn sao?”
Người mẹ luôn yêu thương con trai của mình lập tức đứng lên cho nó một bạt tai:
“Rồi sao này con thất nghiệp thì sao? Rồi tương lai sa sút thì sao?”
“Dì Vương, ngày mai đi mua cái chén inox về đây! À thôi mua chén bằng vàng đi, kim là cát!”
Ba tôi thấy vậy, nhìn tôi mà lắc đầu: “Mẹ con càng ngày càng điên.”
3.
Khi còn trẻ, mẹ tôi là người vô thần.
Khi các nhà khác trong thôn luôn cầu Thần, bái Phật xin phú quý, bà cùng ba tôi nuôi heo một cách khoa học, trở thành nông dân gương mẫu của tỉnh.
Những năm 2000, gia đình chúng tôi đã ở trong một ngôi nhà 3 tầng kiểu tây, lái xe thể thao 4 vòng (lo go Audi)
Chính là vào 3 năm trước, Đại sư coi chỉ tay cho em trai, đã chỉ ra kết quả thi cấp 3 của em trai.
Đại sư nói rằng, dù em trai tôi có nằm trong top 3 toàn trường cấp 2, cũng sẽ trượt kì thi tuyển sinh vào cấp 3.
Vì thế, tiền đã kiếm đủ rồi, ngày thường ăn không ngồi rồi như mẹ tôi, bắt đầu tìm được mục tiêu sống mới, từ từ tin vào Huyền học, không chút nghi ngờ.
Lúc bà không có việc gì làm, sẽ đem bát tự cả nhà ra, tìm các Thầy bói khác nhau mà tính toán.
Tên trong sổ hộ khẩu của tôi là “Trương Giai Kỳ”. Một vị Đại sư chuyên bói tên đã tính ra được tên này quá tầm thường, sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của nhà tôi, mẹ tôi quay đi liền: “Sửa tên!”
Em trai tôi cũng không thoát, Đại sư trực tiếp ban tên “Trương Diệu Tổ” nói tên này có thể quang tông diệu tổ.
Ngày hôm sau, mẹ tôi dẫn tôi và em trai đi đổi tên.
Một hai phải đổi thành “Trương Đức Hoa” cùng “Trương Diệu Tổ”.
Ba tôi lấy giấy ly hôn uy hiếp bà, bà mới thỏa hiệp.
Bà nói có thể không đổi tên trong khai sinh và hộ khẩu, nhưng bình thường trong nhà phải gọi tên tôi là “Đức Hoa” và em trai là “Diệu Tổ”.
“Em trai tôi khịt mũi: “Đại sư chắc xem phim kiếm hiệp nhiều lắm, cái tên thật phong cách.”
Nửa năm trước mẹ tôi lại đem các số điện thoại di động trong nhà, cùng với các số khác đi tính.
Bà nói: “Con số là năng lượng, các người không hiểu đâu!”
“Số di động không đơn thuần là một dãy số, nó còn ảnh hưởng đến vận mệnh của các người!”
Đại sư chỉ vào số đuôi điện thoại của em trai tôi “6739” bàn tay run lên:
“Cái dãy số này phải đổi, đàn ông mà dùng số này sẽ ảnh hưởng dương khí, tính cách càng ngày càng nhu mì, sau này sẽ thích đàn ông khác!”
Sau đó ông ta lại chỉ vào số đuôi “7737” của tôi:
Dùng số này sau này sẽ rất là thê thảm, cả đời góa bụa, thê thàm, không tìm được chồng, phải đổi ngay lập tức.
Mẹ tôi sợ hãi, sợ gia đình chúng tôi tuyệt hậu.
Bà chi số tiền hơn 6 con số 0 ngay trong đêm để đổi cho hai chúng tôi số “6666” và “8888”.
Nhưng mẹ tôi thật sự không biết, sau lưng em trai lén bà quen một bạn học nam da màu cao 1m9, hai người rất là ân ái.
Tôi cũng không có hứng thú với chuyện yêu đương, chỉ muốn cùng 8 người bạn trai trong sách sống hết kiếp này.
4.
Sau khi sống lại, tôi đã nói chuyện thâu đêm với em trai.
Nói cho nó biết, đời trước tôi bị sự mê tín của mẹ hại chết như thế nào.
Em trai tôi không hổ là thế hệ trẻ tuổi đắm mình trong mạng 15G, rất nhanh đã tiếp nhận chuyện tôi sống lại.
“Trương Diệu Tổ, tất cả đều tại cái lần Đại sư dự đoán kết quả kì thi cấp 3 của mày.”
“Ngày thường mày gian lận phải để ý chứ? Làm sao mà lại để lọt vào top 3 của trường chứ? Kết quả thi không thể gian lận được, đành phải nhờ Đại sư giúp mày nói dối.”
“Kết quả làm mẹ mê tín luôn rồi, hiện giờ mẹ muốn đi siêu thị cũng phải nhờ Đại sư tính xem giờ nào đi mới tốt.”
Em trai ngượng ngùng, vò vò đầu: “Em chưa từng nghĩ tới, xin lỗi chị.”
“Tiền sinh hoạt tháng sau cho chị một nữa, còn bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Ngày mai, lập tức đi nói với mẹ, Đại sư dự đoán kết quả thi hồi trung học là do mày thuê về.”