Chương 13 - Lưu Thủy Bất Tranh Tiên

13.

Ta vừa rời khỏi viện của thẩm thẩm thì ngay lập tức đã chuyển lời đến cho đích tỷ, vừa nghe xong tỷ ấy liền bật cười, thế nhưng ta nhắc nhở tỷ ấy phải tiếp tục hết sức cẩn thận.

Bởi trước mắt ta ngoài sáng nhưng kẻ địch thì lại ở trong bóng tối.

Dù ngay cả khi bọn họ không cầu cứu hay tìm kiếm được sự chống lưng từ bất kì nơi nào, thì thực chất chúng ta cũng chẳng thể biết được rốt cuộc là họ đang có kế hoạch gì thế nên cũng đừng xem nhẹ bọn họ.

Hơn thế nữa, đến bây giờ đích tỷ còn chưa thể mang thai, lúc này trong đầu ta lại bừng lên suy nghĩ lẽ nào chuyện này có liên can đến hai người bọn họ.

Chỉ là tình hình trước mắt tạm thời chỉ có thể để mọi việc như thế, tốt hơn hết là ta nên quay trở về viện của mình tiếp tục trải qua những tháng ngày nhàn hạ nhẹ nhàng thôi.

Nhưng phu quân của ta lại một lần nữa thần thần bí bí đến tìm ta, dường như lần này chàng ấy đã rất hạ quyết tâm để nói điều gì với ta. Mặc dù thế nhưng lúc vừa nhìn thấy ta chàng ấy lại ngập ngừng không thể nói nên lời.

Khi chàng ấy bước vào phòng, ta đang miệt mài đóng khung bức tranh [Thưởng Du Thái Hoa Đồ] mà mình vừa hoàn thành vào mấy hôm trước.

Nhìn thấy chàng ấy chậm chạp không dám mở lời, mà ngược lại thì tâm trạng ta đang vui thế nên vội mở lời trước.

"Phu quân cứ ở đó không nói gì thế này là có ý gì đây? Hay là chàng đã nhìn trúng bức hoạ nào của ta? Ta đã vẽ rất nhiều bức họa, có thể tặng cho chàng một bức họa để làm quà."

Ta vô cùng hào phòng, vội lấy một bức họa mang đến đặt vào tay chàng ấy. Nhưng chàng ấy lại thong thả không nhanh cũng chẳng chậm, luồng vào trong tay áo lấy ra một thứ gì đó đặt lại trên tay của ta. Ta bối rối nhìn vào mắt chàng ấy rồi lại liếc nhìn qua thứ chàng ấy vừa đặt lên tay ta, hóa ra đó là một quyển sổ tính toán.

"Ta đã từng nói ta sẽ không để nàng chịu thiệt thòi về cơm ăn áo mặc, thế nhưng ta thật sự không biết nàng thích gì", chàng ấy ngượng ngùng, trên mặt có chút xấu hổ dừng lại một lát rồi nói tiếp, "Thiên Sương nói nàng rất thích tính toán, cũng vừa hay ta lại chẳng thích tính toán. Thế nên đây cũng được tính như là ta và nàng đều lấy được những thứ mà bản thân mình thích."

Ta liếc nhìn thoáng qua các mục nợ nần ở bên trong quyển sổ. Thì ra tất cả những gì l bên quyển sổ đều do phu quân của ta viết, bút tích của chàng ấy vô cùng tao nhã.

Bên trong có chứa tất cả thông tin về những cửa hàng mà thân mẫu của chàng ấy để lại, và đương nhiên chàng ấy ghi chép vô cùng tỉ mỉ chẳng hề có chút sơ suất nào.

Ta chợt nghĩ nếu chàng ấy đã chấp nhận đưa quyển sổ này cho ta thì cũng chứng tỏ chàng ấy đã dần dần sẵn lòng chấp nhận ta.

Dừng mạch suy nghĩ ta lại vô cùng khoái chí, nhưng ta lại rất muốn mở lời giữ chàng ấy ở lại để cùng dùng bữa với ta. Dù thế chỉ mới vừa chớp mắt chàng ấy lại quay xe lăn đi.

"Lại phớt lờ ta, lại muốn rời đi?"

Ta cũng không muốn cản chàng ấy giữ chàng ấy lại làm gì, chỉ im lặng rồi nhận lấy quyển sổ mà chàng ấy đưa.