Chương 3 - Lời Thú Tội Trong Đêm Tối
7.
Sắc mặt Lục Từ hoàn toàn đen lại .
Hắn ném điện thoại lên ghế sô pha, sau đó đứng dậy đi tìm hộp y tế.
Cơn đau có lẽ không chịu nổi nữa.
Hắn chỉ có thể kiên nhẫn và cẩn thận đọc hướng dẫn sử dụng của t.h.u.ố.c dạ dày rồi uống vài viên.
Không biết qua bao lâu.
Sắc mặt của Lục Từ được cải thiện đáng kể.
Hắn cầm điện thoại di động bên cạnh lên, gửi cho tôi một tin nhắn wechat: “Ôn Tình, dỗi đủ rồi thì quay về, anh rất bận, không có thời gian cùng em giở trò trẻ con.”
Tôi cảm thấy ớn lạnh vô cùng khi xem nội dung hắn viết .
Hắn không lo lắng tôi có xảy ra chuyện gì không , chỉ trách tôi đã lãng phí thời gian ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn .
Hôm qua là sinh nhật hắn .
Khi hắn ra ngoài vào buổi sáng, tôi nói buổi tối tôi sẽ tổ chức sinh nhật cho hắn .
Lục Từ luôn cúi đầu gửi tin tức, không nghe thấy tôi nói gì.
Tôi cúi xuống nhìn .
Nhìn thấy cuộc trò chuyện của hắn với Lâm Miểu Miểu.
Cô ta đang chúc hắn sinh nhật vui vẻ.
Hắn đang bày tỏ lòng biết ơn của mình .
Sau đó Lâm Miểu Miểu mời hắn buổi tối cùng nhau ăn cơm.
Tôi nhịn không được nữa, lớn tiếng nói : “Lục Từ.”
Hắn sửng sốt một lúc rồi quay lại nhìn tôi .
“Tối nay về sớm, em ở nhà đợi anh về ăn tối.”
“Hôm nay có một vụ kiện có thể kết thúc rất muộn, em không cần đợi anh .” Lục Từ trực tiếp từ chối.
“Là vì vụ kiện kết thúc muộn, hay vì Lâm Miểu Miểu muốn cùng anh chúc mừng sinh nhật?”
Sắc mặt Lục Từ đột nhiên thay đổi.
Hắn nói : “Ôn Tình, anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi , anh và Miểu Miểu không có quan hệ gì với nhau cả, em đừng không có việc gì liền kiếm chuyện nữa.”
“Không có gì? Không có gì mà chỉ cần cô ta gọi, anh lại lập tức nhanh chóng tới chỗ cô ta ?” Những lời tôi ấp ủ trong lòng bấy lâu nay cuối cùng cũng bật ra .
“Anh đã giải thích cho em rồi , bây giờ cô ấy một mình trong nước không có ai chăm sóc.”
“Cho nên cô ta cần anh chăm sóc? Anh là ai? Anh lấy tư cách gì chăm sóc cô ta ? Lục Từ, anh đừng quên, anh là người đàn ông đã có gia đình!”
“Đủ rồi !” Lục Từ lạnh lùng nói : “Anh đã giải thích như vậy rồi mà em vẫn không nghe , vậy em muốn nghĩ thế nào thì nghĩ!”
Hắn bước thẳng ra khỏi cửa, không quan tâm đến việc tôi khó chịu như thế nào.
Buổi tối, tôi nhìn thấy nhóm bạn của Lâm Miểu Miểu và những người khác ăn tối mà không có Lục Từ, tôi mới nhận ra hắn thật sự có việc phải giải quyết, không đi cùng Lâm Miểu Miểu.
Vì hiểu lầm hắn nên tôi cũng có chút áy náy và tự trách bản thân .
Trong mối quan hệ này , tôi luôn là người khiêm tốn.
Vì vậy mỗi khi có tranh cãi giữa chúng tôi , tôi đều cúi đầu trước , chưa kể đến lần này người có lỗi trước là tôi .
Thế là tôi gọi điện cho trợ lý của Lục Từ.
Người đó nói có lẽ phải đến hai hoặc ba giờ sáng mới xong.
Lúc đó Lục Từ chắc chắn đã ăn tối rồi , nên 1 giờ sáng tôi ra ngoài mua cháo hải sản cho hắn , nghĩ rằng hắn sẽ dễ chịu hơn nếu đi làm về uống một ít cháo.
Nhân tiện ăn bánh và thổi nến với hắn .
Tôi thậm chí còn đặc biệt mặc chiếc váy mà hắn đã đi mua cùng với tôi .
Nhưng tôi c.h.ế.t rồi .
C.h.ế.t dưới bánh xe của Lâm Miểu Miểu.
Còn hắn đang cố gắng hết sức để rửa sạch tội danh cho cô ta .
8.
Đêm đó tôi không về, cũng không trả lời tin nhắn của Lục Từ.
Hắn cũng không hỏi về tung tích của tôi nữa.
Sau khi uống t.h.u.ố.c dạ dày, hắn tự nấu cho mình một bát mì.
Đã lâu rồi hắn không tự nấu ăn, có lẽ ăn không ngon lắm, hắn đặt xuống, về phòng tắm rửa rồi đi ngủ.
Sự vắng mặt của tôi không ảnh hưởng gì đến hắn .
Sáng sớm hôm sau , Lục Từ dậy sớm đến thư phòng để giải quyết vụ án của Lâm Miểu Miểu.
Tôi đã thấy bằng chứng hắn biên soạn.
Thứ nhất, đường phố về đêm quá tối, đèn đường bị hỏng, ảnh hưởng đến việc lái xe của Lâm Miểu Miểu.
Thứ hai, không có đèn giao thông, người đi bộ đột ngột lao ra ngoài nên không kịp phản ứng.
Thứ ba, vụ t.a.i n.ạ.n xảy ra vào 1h sáng, trên đường hầu như không có ai, ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của người lái xe.
Thứ tư, sự tha thứ từ gia đình nạn nhân.
Tôi nhìn hai từ “tha thứ” mà không nhịn được cười .
Làm sao hắn có thể đoán trước được tương lai chứ?
Thứ năm, Lâm Miểu Miểu là một cô gái nhút nhát, việc cô ấy bỏ chạy ngay sau khi gặp phải chuyện gì đó là hợp lý, cũng không có nghĩa là trốn tránh trách nhiệm.
Thứ sáu, Lâm Miểu Miểu tự nguyện đầu thú.
…
Lục Từ thu xếp cả ngày.
Hắn cẩn thận chuẩn bị mọi bằng chứng có lợi cho Lâm Miểu Miểu.
Đến tối, cô ta cuối cùng không nhịn được nữa, gọi lại cho hắn .
Thật ra giữa chừng cô ta đã gửi tin nhắn cho hắn , nhưng Lục Từ từ chối, nói rằng đang sắp xếp thông tin.
"A Từ, anh chuẩn bị xong chưa ?" Lâm Miểu Miểu đáng thương hỏi hắn .
"Về cơ bản gần như đã hoàn thành rồi ."
"Vậy anh có thể ở bên cạnh em không ? Em không dám ngủ một mình ." Cô ta nói :
"Đêm qua suốt đêm em không ngủ, cả ngày hôm nay cũng không ngủ, khi ngủ em lại gặp ác mộng."
Lục Từ nhìn đồng hồ, sờ bụng: “Ăn tối xong anh sẽ tới.”
"Anh có muốn đến nhà ăn cùng em không ? Một mình em không có cảm giác thèm ăn."
Lục Từ do dự một chút, vẫn đồng ý: "Anh tới ngay."
"Em đợi anh ."
Lục Từ đóng máy tính, từ trong phòng làm việc đi ra , liếc nhìn về phía phòng ngủ, bàn tay cầm điện thoại siết chặt, xoay người rời đi .
Hắn đang đợi tôi đầu hàng.
Giống như mọi khi.
Lục Từ lái xe đến nhà Lâm Miểu Miểu.
Cô ta mặc bộ đồ ngủ màu hồng, trông rất hốc hác.
Nhưng nếu để ý kỹ hơn sẽ thấy có điều gì đó đặc biệt ở bộ đồ ngủ có vẻ bảo thủ của cô ta .
Chỉ cần cúi xuống một chút là có thể thấy hết vẻ đẹp bên trong của mình .
Lúc này cô ta đang ngồi xổm xuống lấy dép cho Lục Từ.
Lâm Miểu Miểu trìu mến kéo Lục Từ ngồi vào bàn ăn, nói : "Em gọi đồ ăn bên ngoài, chúng ta cùng ăn đi ."
Lục Từ cau mày nhìn những món ăn chứa đầy ớt.
Hắn không ăn được đồ cay, nếu ăn sẽ bị đau dạ dày.
Lâm Miểu Miểu không biết sao ?
Hay đúng hơn, Lục Từ sẽ vì cô ta chịu đựng bất cứ điều gì, phục vụ bất cứ điều gì.
Còn tôi , đang tự lừa dối bản thân mình vì điều gì đây?
Yêu hay không yêu, thực sự rất rõ ràng.
"Sao anh không ăn?" Lâm Miểu Miểu hỏi Lục Từ: "Anh không thích sao ? Đây là món Tứ Xuyên em thích nhất."
“Không.” Lục Từ lắc đầu: “Anh không đói lắm.”
Lâm Miểu Miểu chủ động gắp đồ ăn cho Lục Từ, nói hắn gầy quá, cần ăn nhiều một chút.
Hắn vẫn chịu đựng và ăn nó.
Hắn có lẽ sẽ không bao giờ biết , món ăn yêu thích của tôi cũng là đồ ăn Tứ Xuyên.
9.
“Phía cảnh sát vẫn chưa có tin tức gì về nạn nhân sao ?” Lâm Miểu Miểu đột nhiên hỏi.
"Không có ." Lục Từ không ăn nhiều, uống một ngụm nước nói : "Xem ra người c.h.ế.t thật sự có quan hệ không tốt với gia đình. Nếu không mất tích 48 giờ, lẽ ra phải gọi cảnh sát từ lâu rồi ."
"Ừm." Lâm Miểu Miểu gật đầu.
Đôi mắt cụp xuống che giấu sự hoảng loạn của cô ta .
"Khi gia đình liên lạc tới, với số bằng chứng anh có được , nhiều nhất là bị đình án treo một năm." Lục Từ nói : "Đừng lo lắng, em sẽ không phải ngồi tù."
"A Từ, em thật sự không biết phải cảm ơn thế nào." M ắt Lâm Miểu Miểu đỏ hoe, nói .
Lục Từ còn chưa mờ miệng.
Tay Lâm Miểu Miểu đã ở trên tay Lục Từ.
Hắn hơi sửng sốt, nhưng cũng không đẩy ra .
Lâm Miểu Miểu nói : "Em không cần anh chịu trách nhiệm..."
Nói xong, Lâm Miểu Miểu nắm lấy tay Lục Từ, đưa lên phía eo cô ta .
Tôi đang lơ lửng trên không , nhìn vào cặp đôi này .
Chắc họ không biết hồn ma của tôi vẫn còn đó sau khi tôi c.h.ế.t phải không ?
Giá như tôi có thể dọa họ c.h.ế.t khiếp.
Đúng lúc tôi tưởng mọi chuyện sẽ phát triển tự nhiên thì Lục Từ lại đẩy Lâm Miểu Miểu ra .
"Miểu Miểu, em đừng như vậy ." Hắn nói : "Anh đã kết hôn rồi ."
"Em biết , em không quan tâm, tất cả những gì em quan tâm là anh ."
" Nhưng anh quan tâm, anh không muốn em bị gạt sang một bên."
"Vì anh , em sẵn sàng làm bất cứ điều gì. Nếu bố mẹ em không ép em ra nước ngoài, em đã không bỏ rơi anh , bây giờ em về nước chỉ vì anh ."
"Xin lỗi ."
Lục Từ vẫn từ chối.
Hắn thậm chí còn không cho Lâm Miểu Miểu cơ hội chủ động, lập tức rời khỏi nhà cô ta .
Rất nhanh.
Không sợ mình sẽ hối hận sao !
Thật ra , Lâm Miểu Miểu và Lục Từ có xảy ra hay không xảy ra quan hệ, tôi đều không bất ngờ.
Yêu nhau và phát sinh quan hệ là chuyện bình thường.
Không có quan hệ tình cảm chỉ là điểm mấu chốt về mặt đạo đức của Lục Từ mà thôi.
Hoặc có lẽ hắn không muốn làm hại Lâm Miểu Miểu.
Dù sao tình nhân cũng là một sự tồn tại mờ ám.
Lục Từ trở lại xe của mình .
Hơi thở dốc.
Hắn ôm bụng, rõ ràng là rất đau.
Nhưng dù có đau đớn đến đâu , hắn cũng sẽ không thể hiện ra trước mặt Lâm Miểu Miểu
Hắn chịu đựng cơn khó chịu ở dạ dày, trở về nhà.
Ngôi nhà vẫn tối om.
Không biết có phải là ảo giác hay không , vì sao trong mắt Lục Từ lại có vẻ thất vọng?
Có lẽ do tôi nhầm lẫn .
Giây tiếp theo, tôi thấy hắn bình tĩnh cầm t.h.u.ố.c dạ dày lên uống. Sau khi bình phục, hắn về phòng tắm rửa rồi nằm trên giường.
Hắn không quan tâm liệu tôi có quay lại hay không .
Tất cả những gì hắn quan tâm là không còn ai ở nhà phục vụ hắn nữa.
Đêm khuya.
Tôi tưởng Lục Từ đã ngủ rồi , nhưng hắn đột nhiên ngồi dậy, lấy điện thoại di động ra gọi cho tôi .
Nếu không nhìn thấy đôi mắt tỉnh táo của hắn , tôi sẽ nghĩ hắn đang mộng du.
Tất nhiên là không có ai trả lời điện thoại.
Hắn gửi cho tôi một tin nhắn wechat khác: Ôn Tình, đừng cố chấp nữa, về nhà nhanh lên. Ở nhà vẫn còn bánh, anh sẽ ăn cùng em.
Thật hiếm khi Lục Từ đặt cược thấp cho tôi .
Mặc dù giọng điệu vẫn rất cứng rắn, nhưng đã là điều chưa từng có .
Hắn thật sự đã nhượng bộ rồi hay muốn tôi quay lại và ly hôn với hắn ?
Rõ ràng Lâm Miểu Miểu không thể chờ đợi được nữa.