Chương 7 - Lời Hứa Của Trái Tim

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Anh Dã, anh dẫn em đi gặp chị ấy đi, em muốn xin lỗi!”

Ngay khi Giang Dã định nói gì đó — vệ sĩ riêng của anh gọi tới.

“Giang thiếu tướng! Tin tức anh từng kết hôn bị lộ rồi!!”

Giang Dã trợn tròn mắt.

Lâm Vi đứng gần cũng nghe rõ rành rọt.

Cô ta cảm giác tim chợt thắt lại.

【Chương 13】

Ngay trước khi bước lên máy bay ra nước ngoài, tôi chụp lại tờ đơn ly hôn và đăng một bài viết:

【Có người hỏi, tờ giấy tôi đưa Giang Dã ký trong video là gì — đó là đơn ly hôn.】

【Xin lỗi vì đã lừa mọi người. Tôi không hề có “bạn trai bí mật” nào cả, chỉ có một người chồng cũ mà tôi đã sống cùng suốt 5 năm.】

【Căn nhà đó là tôi mua, nhưng tôi lại điền tên chồng cũ.】

Đăng xong, tôi tắt máy và bước lên máy bay.

Chỉ là… tôi không ngờ rằng, trên chuyến bay ấy — tôi lại gặp một người quen.

“Sư tỷ, trùng hợp ghê.”

Cố Từ đội mũ lưỡi trai, vẫy tay chào tôi.

Anh cúi xuống nhìn tấm vé máy bay trong tay: “Sư tỷ, anh ngồi cạnh em đấy.”

Tôi khẽ gật đầu, đứng lên để nhường chỗ cho anh vào.

Suốt chuyến bay, cả hai chúng tôi đều im lặng không nói gì.

Khi máy bay hạ cánh, Cố Từ hỏi: “Sư tỷ định đi đâu?”

Tôi siết chặt tay đang cầm túi xách: “Đi dạo lòng vòng thôi.”

Cố Từ chỉ cười nhẹ, không nói gì thêm.

【Chương 14】

Tôi đã vứt sim điện thoại cũ đi.

Sau khi xuống máy bay, tôi dùng một sim mới và nhắn tin báo bình an cho sư phụ.

Còn những tin tức trên mạng — tôi không đọc nữa.

Tôi thuê một căn hộ nhỏ, bắt đầu chuẩn bị nhập học.

Nhưng ngay buổi học đầu tiên, khi nhìn thấy người đứng trên bục giảng…

Tôi im lặng.

Cố Từ nhìn tôi mỉm cười: “Trùng hợp ghê nhỉ, sư tỷ…”

Tan học, Cố Từ mời tôi ăn cơm. Anh nói mình đã bắt đầu giảng dạy ở ngôi trường này từ năm năm trước.

“Anh không dạy nhiều lớp, nếu sư tỷ cần gì, cứ tìm anh bất cứ lúc nào.”

Lúc trước nghe anh gọi “sư tỷ” cũng chẳng có cảm giác gì đặc biệt.

Nhưng giờ anh lại là giáo sư của tôi… cái từ “sư tỷ” nghe thế nào cũng thấy kỳ kỳ.

“Thôi… anh cứ gọi tên em đi.”“Được thôi, Chiêu Chiêu.”

Tôi: “…”

【Chương 15】

Khoảng thời gian sau đó, tôi tập trung hoàn toàn vào việc học.

Thời gian trôi qua khá nhanh, mối quan hệ giữa tôi và Cố Từ cũng ngày càng thân thiết.

Tôi không phải không hiểu ý anh.

Nhưng hiện tại tôi không có thời gian, cũng không còn tâm trí để bắt đầu một mối quan hệ mới.

Tôi đã tìm cơ hội để nói rõ ràng với Cố Từ.

Cố Từ chỉ cười: “Đó là chuyện của em. Nhưng anh thích em, là chuyện của anh. Em cũng đâu thể kiểm soát cả suy nghĩ của anh, đúng không?”

Tôi: “…”

Ờ thì… nghe cũng có lý, đúng là tôi chẳng quản nổi.

Dù vậy, Cố Từ cũng chưa từng làm gì vượt giới hạn.

Giữa chúng tôi vẫn giữ được sự thoải mái và tôn trọng.

【Chương 16】

Tôi gặp lại Giang Dã lần nữa — là sau ba tháng.

Hôm đó, tôi đang ăn cơm cùng Cố Từ, vừa ăn vừa thảo luận về đề tài nghiên cứu,

Thì Giang Dã đột nhiên xuất hiện ở cửa nhà hàng.

Ba tháng không gặp, anh ta râu ria xồm xoàm, vẻ ngoài vô cùng tiều tụy.

Vừa thấy tôi, mắt anh ta đỏ hoe: “Chiêu Chiêu! Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi!”

Anh ta lao đến định ôm tôi, nhưng bị Cố Từ cản lại.

Giang Dã khựng lại, sau đó giận dữ trừng mắt nhìn Cố Từ: “Tránh ra!”

Cố Từ cười nhạt: “Xin lỗi, anh gì đó, làm ơn tự trọng. Đừng có động tay động chân.”

“Tôi ôm vợ tôi thì liên quan gì đến cậu?!” Giang Dã trừng mắt gầm lên.

Cố Từ lạnh nhạt chỉnh lại: “Là vợ cũ.”

Lúc đối mặt lại Giang Dã, tôi vô thức cau mày.

Trước kia, mỗi lần nhìn thấy anh ta, tôi luôn vui mừng.

Còn bây giờ… chỉ còn thấy chán ghét.

“Chiêu Chiêu, lúc đó anh không biết đó là đơn ly hôn… Nếu biết, anh chắc chắn sẽ không ký! Giấy đó không tính!”

Cố Từ nói: “Đúng rồi, khi đó anh ta chỉ lo chăm lo cho tiểu tình nhân bị thương của mình thôi~”

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)