Chương 7 - Lỡ Yêu Kim Chủ, Tôi Dụ Kim Chủ L.ột Đồ, Trói Người Rồi Bỏ Chạy

Ông trời ơi, đúng là chuyện kỳ lạ gì cũng có thể xảy ra mà.

Tôi không chỉ gặp lại kim chủ cũ ở buổi xem mắt, anh ấy còn cầu hôn ngay tại chỗ!

Tôi chớp chớp mắt nhìn Quan Yến.

Anh rất nghiêm túc, không có vẻ gì là đùa giỡn.

Nếu là trước đây, chắc tôi đã mừng đến chết đi sống lại.

Nhưng giờ đây, tôi chỉ muốn bật cười.

Tôi cố ý nói: "Tôi yêu cầu cao lắm đấy."

"Em nói đi."

"Chồng tương lai của tôi phải có tiền, không phải tiền bình thường, ít nhất phải có tài sản triệu đô."

"Tôi phù hợp."

"Phải đẹp trai, đẹp hơn cả sao nam."

"Tôi nghĩ tôi cũng phù hợp."

"Thế tôi còn phải quản lý tiền bạc, tất cả tiền của chồng tôi phải chuyển cho tôi giữ, mỗi tháng tôi phát cho anh ấy 5.000 tệ, không, 2.000 tệ tiền tiêu vặt."

"Được," anh gật đầu bình thản, "Tôi chi tiêu không nhiều, dễ nuôi."

Người này đúng là dầu muối không vào mà!

Tôi bèn nghĩ ra một điều độc hơn: "Sau khi kết hôn, tôi sẽ đưa mẹ tôi về ở cùng, chồng tôi phải chăm sóc bà cùng tôi."

"Không vấn đề, dì đi khám lại sẽ dùng dịch vụ VIP, nhà chúng ta cũng sẽ có bác sĩ riêng."

"Nhưng tôi—"

Quan Yến cướp lời: "Em không cần làm cơm hay làm việc nhà, chẳng cần làm gì cả. Muốn đi làm thì đi, không muốn thì thôi. Bố mẹ tôi sẽ không sống chung với chúng ta. Sinh con hay không là do em quyết định. Nếu có con, con có thể mang họ em. Gia đình tôi bên đó tôi sẽ thuyết phục, mọi việc cứ để tôi lo."

"…"

Trời ạ.

Có chuyện tốt như vậy sao?!

"Tôi… tôi có thể lập hợp đồng không?" Tôi run giọng hỏi.

"Được, nếu tôi không làm được, tôi sẵn sàng chịu mọi hình phạt, nhẹ thì sửa sai, nặng thì tôi ra đi tay trắng." Quan Yến ngừng một chút, giọng trở nên dịu dàng hơn. "Tất nhiên, tôi hy vọng chúng ta mãi mãi không ly hôn."

Tôi kinh ngạc đến mức cầm không nổi đũa nữa!

"Tại sao lại chọn tôi?"

"Chúng ta từng ở bên nhau, quen thuộc, không cần phải mất thời gian làm quen lại."

Lý do này cũng hợp lý.

"Nhưng Quan Yến, anh hiểu lầm tôi rồi. Tôi không phải người tham lam vật chất…"

Anh cười: "Tôi biết. Em có thể từ từ suy nghĩ."

"Không cần nghĩ, tôi có nguyên tắc của riêng mình—"

"Nguyên tắc của tôi là: Cưới, nhất định cưới, ngay lập tức cưới!"