Chương 1 - Lần Cuối Cùng Để Cứu Em

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tạ Từ là người c ,ông l ,ược, còn tôi là nữ phụ mà anh ta phải cứu giúp. Thế nhưng, anh lại đem lòng yêu nữ chính Vân Âm.

Vì cô ấy, anh hết lần này đến lần khác bỏ lỡ cơ hội cứu tôi.

Mỗi lần tôi ch ,et đi, anh lại dùng điểm tích lũy để đổi lấy cơ hội cho tôi sống lại.

Tám lần trôi qua tôi nghe thấy hệ thống nói với anh:

“Ký chủ, điểm tích lũy của anh chỉ đủ để hồi sinh Tống Cẩn Ngôn một lần cuối cùng.”

“Nếu lần này thất bại, anh sẽ mất cô ấy mãi mãi.”

Tạ Từ kiên định trả lời: “Không đâu, tôi có tính toán cả rồi.”

Nhưng đến khi bọn c ,ướp b ,ắt c ,ó ,c tôi và Vân Âm rồi đưa lên du thuyền, Tạ Từ lại tái mặt nói: “Tôi chọn Vân Âm.”

Khoảnh khắc rơi vào biển sâu, tôi hét lớn gọi hệ thống của Tạ Từ:

“Ràng buộc tôi đi! Tôi không cần ai cứu nữa!”

“Tôi muốn tự mình cứu lấy chính mình!”

1.

Tạ Từ không biết, từ lần đầu tiên tôi tr ,ọng s ,inh, tôi đã có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa anh ta và hệ thống.

Trong mấy năm qua tôi đã ch ,et tổng cộng tám lần.

Lần đầu tiên là khi công ty bốc cháy, tôi và Vân Âm cùng bị kẹt ở chỗ ngồi làm việc.

Tạ Từ xông vào, bế thẳng Vân Âm rời đi, bỏ mặc tôi bị th ,iêu s .ống trong biển lửa.

Khi tỉnh lại, tôi nghe thấy hệ thống than phiền:

“Ký chủ, Vân Âm là nữ chính, dù anh không cứu thì cũng sẽ có nam chính Hách Sâm ra tay.”

“Nhưng nữ phụ Tống Cẩn Ngôn mà ch ,et thì là ch ,et thật!”

“Anh đừng quên, nhiệm vụ của anh là cứu ai chứ?”

Tạ Từ cáu kỉnh xoa tóc:

“Cậu là hệ thống không có cảm xúc, sao hiểu được tôi chứ?”

“Trong tình huống sinh t ,ử, bản năng tôi chỉ cứu người phụ nữ tôi yêu nhất, thế thì có gì sai?”

Tôi vẫn chưa hoàn hồn sau nỗi đau bị th ,iêu s ,ố /ng, đã biết được một sự thật:

Thì ra người đàn ông xuất hiện trong đời tôi vài năm trước, miệng nói yêu tôi, từ đầu đến cuối đều là giả dối.

Lần thứ hai, giữa phố xá đông đúc, một chiếc xe mất lái lao vào đám đông.

Tạ Từ đẩy Vân Âm ra, để tôi bị bánh xe c ,á /n n ,at.

Lần thứ ba, đi cắm trại gặp động đất, Tạ Từ kéo Vân Âm chạy, tôi thì bị đ ,á đ ,è ch ,et.

Lần thứ tư, thứ năm…

Đến lần thứ tám, t ,im Vân Âm gặp vấn đề, cần được ghép.

Trong lúc chưa tìm được người hiến phù hợp, dù hệ thống đã nói nam chính Hách Sâm sẽ giải quyết, nhưng Tạ Từ sốt ruột đến mức không nghe nổi.

Anh ta lén ký giấy h ,iến t ,ạng thay tôi.

“Hệ thống tức giận mắng: “Ký chủ, anh đ ,iên rồi sao!”

Tạ Từ lại nói: “Dù sao thì Cẩn Ngôn cũng sắp ch ,et, lần này tôi sẽ không cứu cô ấy, để sau khi cô ch ,et thì lấy t ,im cứu Vân Âm.”

“Lần sau,” anh ta thề thốt, “tôi nhất định sẽ bù đắp cho cô ấy.”

Khi đi ngang qua một ngân hàng, một tên c ,ướp có s .ú ,ng bất ngờ xông ra, b ,ắn thẳng về phía tôi.

Tạ Từ cố tình kéo tôi một cái, khiến viên đạn lệch khỏi vị trí t ,im.

Anh cần một trái tim nguyên vẹn để cấy cho Vân Âm.

Đã chứng kiến tôi ch ,et quá nhiều lần, anh ta đã quen rồi.

Từ ngỡ ngàng ban đầu, đến nay đã vô cùng thuần thục.

Dù sao, tôi ch ,et rồi cũng sẽ sống lại.

Tôi ôm lấy ng ,ực, mồ hôi đầm đìa, một lần nữa sống lại trong cơn đ ,au thấu t ,im g ,an.

Đ ,au đ ,ớn đến mức như sắp ph,át đ ,iên!

Mỗi lần ch ,et đều khắc sâu vào ký ức, từng cảnh từng cảnh đều rõ như in.

Bên tai vang lên tiếng hệ thống bất mãn: “Lần cuối cùng rồi đấy, ký chủ!”

“Nếu thất bại nữa, Tống Cẩn Ngôn sẽ không thể sống lại, còn tôi, hệ thống cứu nữ phụ, cũng bị xóa sổ.”

“Còn anh, tài sản, năng lực, tất cả mọi thứ, đều sẽ bị thu hồi!”

“Biết rồi, biết rồi!” Tạ Từ tỏ vẻ mất kiên nhẫn, “Lần này chắc chắn sẽ không thất bại, tôi đảm bảo.”

Thấy tôi tỉnh lại, Tạ Từ cúi người, dịu dàng lau mồ hôi trán tôi.

“Cẩn Ngôn, em gặp á ,c mộng sao? Đổ nhiều mồ hôi quá.”

Từng cử chỉ của anh ta như đong đầy sự quan tâm, dịu dàng.

Tôi tránh khỏi tay anh ta, ngẩn người nói: “Em mơ thấy có người b ,ắn em.”

Tạ Từ khựng lại, rồi nhanh chóng mỉm cười, như chẳng có chuyện gì:

“Chắc do dạo này em làm việc mệt mỏi nên mới mơ linh tinh.”

“Có anh ở đây, ai dám làm em bị thương chứ?”

Anh ta đưa ra một chiếc váy dạ hội đẹp đẽ: “Dậy thay đồ đi, tối nay mình đi dự sinh nhật của A Âm.”

Vân Âm bây giờ đã là vị hôn thê của tổng tài nam chính Hách Sâm.

Tạ Từ là phó tổng của công ty, đương nhiên phải tham dự.

Tôi là bạn gái anh ta, cũng không thể không đi.

“Ký chủ, vì anh nhiều lần can thiệp khiến cốt truyện bị đọc lại, dẫn đến lệch hướng.” Trên xe đến bữa tiệc, tôi nghe thấy hệ thống thở dài.

“Diễn biến tiếp theo, đã không còn có thể kiểm soát được nữa.”

Tạ Từ nắm chặt tay tôi: “Không sao, lần này tôi nhất định sẽ bảo vệ tốt Cẩn Ngôn.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)