Kiếp Sau Chớ Gặp Lại

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Tôi chết rồi.

Tiện tay kéo theo cả sếp tôi xuống âm phủ.

Trên đường đến Địa phủ, ảnh mắng tôi suốt dọc đường.

Mãi đến giây cuối cùng trước khi đầu thai, ảnh mới mắng mệt, chịu hòa giải với tôi.

Tôi chào tạm biệt sếp.

Sếp nói: “Nghe cho kỹ, cảm ơn mày, kiếp sau đừng để tao gặp lại nữa.”

Ai ngờ, vừa đầu thai xong một giây, chúng tôi lại gặp nhau rồi.

Tôi không cố ý chết, cũng chẳng định kéo ai theo cùng.

Chỉ là trong buổi team building của công ty, lúc leo núi tôi bị trượt chân, tiện tay níu người đứng bên cạnh.

Mà người đó… lại đúng là sếp tôi.

Thế là hai đứa cùng nhau rơi xuống vực, chết rất thảm.

Vì tôi bị cành cây vướng giữa chừng nên sếp rơi xuống đất trước.

Tôi rớt lên người ảnh, lại còn đè gãy thêm mấy cái xương sườn.

Dù vậy thì lúc đó cũng không quan trọng nữa rồi.

Ngay khoảnh khắc trước khi tắt thở, sếp trợn tròn mắt, ánh mắt tràn đầy uất hận, khó nhọc phun ra một chữ: “Mày…”

Tôi đoán chắc ảnh định nói: “Mày con mẹ mày!”

Vì đó là câu cửa miệng của ảnh.

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.