
Khi Tình Yêu Chỉ Là Giấc Mộng
Tôi đã yêu Lâm Tự Nam ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh ta là người bạn thân nhất của anh trai tôi.
Tưởng rằng anh sẽ từ chối vì khoảng cách mười tuổi, nhưng vào sinh nhật hai mươi hai của tôi, anh lại chẳng hề do dự mà chiếm lấy tôi.
Tôi ở bên anh suốt năm năm. Khi tôi cẩn trọng hỏi liệu chúng tôi có thể công khai mối quan hệ hay không, anh chỉ cười rồi dẫn tôi đến một viện điều dưỡng.
Trong căn phòng hạng sang dành cho một người, có một cô gái xinh đẹp nhưng mong manh đang nằm đó—Tống Chi, bạnh nguyệt quang trong tim anh.
“Trì Ngư, tôi có thể vui đùa với em, bao lâu cũng được. Nhưng vợ tôi, chỉ có thể là cô ấy.”
Kiếp trước, tôi không tin tình yêu năm năm chỉ là một giấc mộng hư ảo. Tôi đã làm ầm ĩ, cương quyết không chia tay, khiến chuyện giữa chúng tôi bị phanh phui khắp nơi.
Sau cùng, bạch nguyệt quang của anh biết chuyện, trầm cảm mà 44. Lâm Tự Nam hận tôi đến tận xương tủy.
Khi tôi bị bắt cóc, anh ta lạnh lùng cắt đứt cuộc gọi cầu cứu tôi gọi về nhà, thản nhiên nhìn tôi bị giếc chếc nơi vùng núi hoang vắng, không ai hay biết.
Lần nữa mở mắt ra, tôi quay về đúng ngày anh ta đưa tôi đến viện điều dưỡng.
Lần này, tôi chỉ mỉm cười chúc phúc họ, rồi đặt vé máy bay ra nước ngoài.
Bình luận