Chương 4 - Khi Rắn Đến
Dao Dao yêu tinh: “Nhưng mà anh Thành, em nhớ nhà anh là tài sản bố cô ta để lại mà~ Em thật sự thích căn nhà đó, vừa gần công ty, lại tiện đủ đường. Em và con đều muốn ở đó!”
Thành: “Cưới rồi thì nhà là của anh! Triệu Duyên suốt ngày viện cớ đi làm, thực ra là đi chơi với đàn ông. Anh còn chẳng thèm chê cô ta bẩn. Ly hôn thì phải tay trắng ra đi, con cứ để cô ta nuôi!”
Thấy tôi nửa ngày không phản ứng gì, Tống Tử Thành tiếp tục hỏi:
“Vợ à, phụ nữ có con thì mới có giá. Anh càng phải cho Dao Dao một danh phận!”
Đã như vậy rồi, thì đừng trách tôi không nể mặt.
Tôi ngừng tay, cười nửa miệng:
“Thật ra… mình cũng không cần ly hôn đâu. Cô ấy sinh con cho anh, em mừng còn không kịp ấy chứ.
Mình đưa cô ấy ít tiền, coi như bồi thường tinh thần.
Em không trách anh ngoại tình, đàn ông mà, ai chẳng từng phạm sai lầm. Em sẵn sàng tha thứ. Mình cứ sống với nhau cho tốt.”
Muốn tôi tay trắng ra đi? Mơ đi!
Vừa dứt lời, Tống Tử Thành bắt đầu vặn vẹo, nhăn nhó:
“Vợ ơi, chỉnh điều hòa lên chút được không… sao anh nóng quá…”
Tôi không trả lời, chỉ tiếp tục lau người cho anh, miệng thì lấp lửng trêu ghẹo:
“Chồng à, em vừa nhìn qua dù chỗ đó có bị mổ, thì vẫn còn mạnh hơn người thường đó nha!
Với lại bây giờ có dịch vụ phẫu thuật thẩm mỹ phục hồi, chỉ cần hơn hai chục triệu là gần như bình thường rồi…”
Nghe tới đó, tên đàn ông cặn bã kia lập tức sáng bừng hai mắt:
“Thật hả em?”
“Tất nhiên rồi, em nghe bệnh nhân giường bên kể đấy. Không tin anh hỏi thử đi!”
Anh ta mở điện thoại, vừa thấy mẩu quảng cáo là hưng phấn gào lên:
“Lấy lại bản lĩnh đàn ông, mang lại hạnh phúc cho vợ, chỉ với 18.888! Đặt cọc chỉ 3.888 thôi á?!
Không hiệu quả hoàn tiền luôn?!”
“Chồng ơi, em đi đóng tiền viện phí đây. Nói em mật khẩu thẻ phụ đi.”
Do kích động quá mạnh, anh ta vô tình kéo trúng vết thương, đau đến lăn lộn trên giường, run rẩy nói ra một dãy số…
Thế là, tôi nhanh tay chuyển gần sạch số tiền trong tài khoản của hắn.
Hừ, bấy nhiêu đó… còn chưa đủ để bồi thường tổn thất tinh thần của tôi!
“Đau quá… vợ ơi, em cho anh uống thuốc giảm đau được không…”
Nhìn bộ dạng rên rỉ đó, tôi thản nhiên móc từ túi ra mấy viên thuốc giảm đau, nhưng cố ý để ngay tầm mắt anh ta rồi nói:
“Ui chết, em quên bác sĩ dặn không cho uống thuốc! Chắc anh phải chịu đau chút rồi!”
Tôi vừa bước chân ra khỏi phòng thì Thẩm Dao Dao liền lẻn vào.
Vừa thấy chồng tôi, cô ta lập tức đổ nhào vào lòng hắn nũng nịu:
“Anh Thành~ nếu em sinh cho anh một đứa con trai, anh có chịu đuổi Triệu Duyên — con mụ mặt già xấu xí kia — đi không? Cho em làm vợ chính nha~”
Tôi không nói gì, chỉ thong thả đi dạo vài vòng dưới khuôn viên bệnh viện.
Cuối cùng, bốn mươi phút sau.
Tôi nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ bệnh viện:
“Chị Triệu, chồng chị bị rách vết mổ nghiêm trọng, tình trạng rất nguy cấp!”
Thì ra, Tống Tử Thành bị dục vọng che mờ lý trí, nhất quyết muốn thể hiện với Thẩm Dao Dao rằng “mình vẫn còn sung sức”…
Vậy là cố quá thành… toang.
Vỡ mạch máu, chảy máu cấp tính.
Tiếc thay…
Chuyện này không phải tai nạn.
Tôi cũng góp công một nửa trong vụ này.
Vừa chạy đến trước cửa phòng mổ, Thẩm Dao Dao đang ôm mẹ chồng gào khóc thảm thiết.
Nhưng khi thấy tôi, cô ta lại khẽ nhếch môi cười, sau đó giơ tay ra dấu OK đầy đắc ý.
Xong việc rồi à?
Đúng lúc đó, một y tá hốt hoảng chạy ra hét lớn:
“Ai là người nhà bệnh nhân? Anh Tống mất máu quá nhiều, cần truyền gấp!”
5
Tiếng khóc hoảng loạn của hai người phụ nữ vang vọng bên tai.
Tôi thì bình tĩnh bước ra:
“Tôi cùng nhóm máu với anh ấy. Tôi truyền.”
Cây lan Ý có tác dụng kích dục, tôi đã cố tình dùng nửa chai tinh dầu đậm đặc, cả uống lẫn bôi ngoài, hiệu quả tăng gấp đôi.
Lại thêm thuốc giảm đau khiến hệ thần kinh tê liệt…
Tống Tử Thành “lỡ tay” thêm một lần nữa — và thế là lại nhập viện cấp cứu.
Lần trước chưa xử lý triệt để, vậy thì lần này, dứt khoát khỏi giữ lại làm gì.
Sau khi truyền máu xong, tôi quay lại thì thấy mẹ chồng đang chỉ trích Thẩm Dao Dao tới tấp, nước bọt bắn tung tóe:
“Dao Dao, con đang mang thai, sao lại để thằng Thành làm bậy thế? Con không biết nó vừa mổ xong sao?”
“Mẹ ơi! Là anh Thành cứ khăng khăng đòi làm chuyện đó! Con không đồng ý là anh ấy đập phá đồ đạc! Có khi nào… bị vong nhập không ạ?
Lúc nãy còn co giật, sùi bọt mép, bác sĩ mới vừa hút hết độc ra… Chẳng lẽ, thật sự bị… nhập hồn?”
Giọng cô ta la thất thanh, thu hút vô số ánh mắt của những người xung quanh.
“Trời ơi! Bụng con đau quá… như thể có con rắn đang quằn quại bên trong!”
Vừa dứt lời, Dao Dao ngã phịch xuống đất, ôm bụng cuộn tròn lại.
Tôi bước đến, kéo áo cô ta lên kiểm tra thì thấy một vết bầm tím to bằng bàn tay, tím đen khủng khiếp.
Tôi và mẹ chồng cùng hít vào một ngụm khí lạnh!
“Mẹ ơi… cái này… là dấu hiệu của bào thai rắn!”
“Chồng con chọc giận thần núi làm gì không biết? Rắn là không thể giết bừa đâu!”
Mẹ chồng nghe xong liền giận dữ tát vào lưng tôi một cái rõ mạnh:
“Triệu Duyên, cô nói linh tinh cái gì thế hả?!”
Tôi chẳng thèm phản ứng, chỉ nhảy lò cò về góc tường bệnh viện, bắt đầu lẩm bẩm:
“Cắt cái ấy rồi mà vẫn không đủ giải hận sao…
Thần núi ơi, chồng con đã quá thê thảm, tuyệt hậu rồi, báo ứng vậy là đủ rồi mà…
Con nhỏ kia mang thai rắn để hoàn nghiệp rồi, lại còn là con trai nữa cơ!”
Mẹ chồng hoảng loạn giữ chặt vai tôi, lay mạnh, nhưng tôi cứ như không có chuyện gì, dửng dưng.
“Triệu Duyên, cô điên rồi hả? Cứ lẩm bẩm một mình!”
“Dạ thưa thần, con sẽ lên núi chôn xác con rắn cẩn thận!”
Một lúc sau, tôi giả vờ như vừa tỉnh táo lại, run nhẹ người rồi thì thầm nghiêm túc:
“Mẹ à, trước đây mẹ từng nhờ thầy bói xem, nói Tử Thành năm nay có hạn nặng đúng không?
Chính là do chọc giận thần núi rồi đó!”
“Cái gì?! Thật sao? Trời ơi, thầy Lâm nói đúng! Ông ấy bảo nhà họ Tống sắp có họa máu mà!”
“Mẹ quên rồi à? Bát tự của con có thể thông linh, nên con mới nghe được lời nhắn từ thần núi!”
Mẹ chồng tôi vốn mê tín nặng, năm nào cũng cúng mấy chục triệu tiền hương.
Chiêu này bà chắc chắn sẽ tin sái cổ!
Tôi cũng bắt đầu đuối ý tưởng nên liếc mắt ra hiệu cho Thẩm Dao Dao.
Ngay lập tức, cô ả đang giả vờ ngất liền bật dậy, hai tay túm tóc mình, gào khóc:
“Thần rắn ơi! Con sai rồi! Con không nên lấy gậy đâm con cháu của ngài! Xin tha mạng cho con với! Bụng con đau quá!”
Mẹ chồng tôi vốn đã bán tín bán nghi, nay thấy cái bụng bầu đang quằn quại của Dao Dao thì tái mét mặt.