Chương 1 - Khi Nữ Chính Quyết Định Không Chết

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Trong giờ tự học buổi tối, thanh mai trúc mã Giang Dịch Thủy bất ngờ truyền sang một mảnh giấy.

“A Vu, cậu nguyện ý ch ,et thay tôi không?”

Tôi vừa nhìn rõ chữ trên tờ giấy, trước mắt liền hiện lên một hàng loạt bình luận đạn mạc:

【A a a đến rồi đến rồi! Chỉ cần nữ chính viết chữ “nguyện ý” thì sẽ bị hệ thống hoán mệnh với nam chính ràng buộc, sẽ ch ,et thay cho nữ phụ Tô Mộng Thiển đó! Không chỉ vậy, điểm thi đại học của nữ chính cũng bị tráo luôn.】

【Nam chính bị Tô Mộng Thiển mê hoặc, đến khi nữ chính ch ,et rồi hắn mới nhận ra nội tâm của mình, cuối cùng đá Tô Mộng Thiển, cả đời không cưới ai, dùng một đời để tưởng nhớ nữ chính.】

【Nhưng thế thì có ích gì? Nữ phụ vẫn vào được trường đại học hàng đầu đấy thôi? Cuối cùng nam chính và nữ phụ ai nấy đều sống yên ổn cả đời, chỉ có nữ chính là ch ,et rồi.】

【Đừng nói nữa, tập trung xem phim đi! Nữ chính tưởng là nam chính viết tờ giấy, sau khi suy nghĩ nghiêm túc vẫn viết “nguyện ý”, về sau ngược tâm lắm đó!】

Tôi khựng tay đang cầm bút lại, nhìn sang người bạn thanh mai đang cười chờ mong bên cạnh, dứt khoát viết một chữ: “C ,út.”

Muốn gi ,ẫm lên tôi để sống cho sung sướng? Đừng hòng!

1

Đạn mạc trước mắt vẫn không ngừng trôi qua:

【Ủa? Tình tiết đổi rồi sao? Không phải cô ấy nên viết “nguyện ý”, rồi trên đường về nhà buổi tối bị đám d ,u c ,ôn ở ngõ Iàm nh ,ục sao?】

【Đúng vậy, chỉ có nữ chính mệnh lớn mới không ch ,et sau khi bị Iàm nh ,ục, sau đó muốn báo cảnh s ,át thì lại bị nam chính ngăn cản, về sau còn bị t ,ai n ,ạn xe rồi t ,àn ph ,ế nữa.】

【Nhưng nữ chính chưa bao giờ từ bỏ bản thân, vẫn kiên trì đi thi đại học, kết quả bị nữ phụ tráo điểm, cuối cùng sụp đổ mà nh ,ảy Iầu t ,ự s ,át.】

【Lúc nam chính đuổi đến chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng nữ chính gi ,eo m ,ình từ trên cao, từ đó bị ám ảnh, sống trong hối hận cả đời!】

【Những khổ sở đó vốn dĩ nên là nữ phụ gánh cơ mà! Nữ chính th ,ảm quá đi!】

Thì ra tôi là nữ chính trong một bộ tiểu thuyết “nữ chính phải ch ,et”, mà Giang Dịch Thủy chính là nam chính của truyện này.

Nhìn cái kết mọi người bàn tán, tôi cười lạnh trong lòng, dựa vào đâu mà cái ch ,et của tôi chỉ để đổi lấy sự hối hận của nam chính?

Giang Dịch Thủy bên cạnh không biết tôi đang nghĩ gì, chỉ là khi thấy chữ tôi viết liền kinh ngạc thốt lên:

“Cậu làm gì vậy?!”

Đúng lúc tan học, tôi nhìn hắn với vẻ mặt nghi hoặc, hắn lập tức sa sầm mặt lại:

“Cậu có ý gì? Đây chính là tình yêu của cậu dành cho tôi sao?”

Lúc này, Tô Mộng Thiển đang chờ mong bên cạnh cũng không ngồi yên được nữa, cô ta bước lại, thấy rõ đáp án tôi viết thì giọng cao vút:

“Khương Vu! Sao cậu có thể viết như vậy?!”

Tôi bật cười nhìn họ:

“Tôi thì sao chứ?”

Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn

Các bạn học bắt đầu nhìn về phía chúng tôi, Tô Mộng Thiển vội nở nụ cười tội nghiệp đáng thương:

“Khương Vu, Dịch Thủy chỉ đùa với cậu một chút thôi mà, cậu đừng nhỏ nhen thế.”

Lời nói mập mờ của Tô Mộng Thiển cộng thêm vẻ giận dữ của Giang Dịch Thủy khiến các bạn xì xào bàn tán.

“Khương Vu đúng kiểu tiểu thư kiêu ngạo, cô ta chảnh lắm, ngay cả với vị hôn phu cũng vậy, Giang Dịch Thủy đúng là x ,ui x ,ẻo!”

Tô Mộng Thiển biết diễn, tôi cũng biết diễn. Tôi lập tức đỏ hoe mắt nhìn họ:

“Dịch Thủy, tôi biết cậu và Tô Mộng Thiển rất thân, nhưng từ nhỏ chúng ta là thanh mai trúc mã, sao cậu có thể lấy tôi ra làm trò tiêu khiển vì cô ta chứ?”

Giang Dịch Thủy nhìn tôi như thể tôi đang làm loạn vô cớ:

“Cậu lại nổi cơn gì nữa?”

Tôi giật lấy tờ giấy trong tay họ, giơ lên cho các bạn cùng xem:

“Tờ này rõ ràng không phải chữ của cậu, mà là của Tô Mộng Thiển!”

Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt căm hận như nhìn kẻ bạc tình mà chất vấn:

“Cậu muốn vị hôn thê của mình ch ,et thay cho người con gái khác sao?”

Lúc này có bạn học so chữ viết rồi hô lên:

“Đúng là chữ của Tô Mộng Thiển thật!”

Giang Dịch Thủy hoảng hốt giải thích:

“Không phải đâu! Tôi chỉ đùa chút thôi mà!”

Trong lớp ngoài Tô Mộng Thiển là suất đặc cách thì điều kiện gia đình các bạn học khá tương đồng với tôi, nên họ dễ đồng cảm với tôi hơn:

“Tôi đã thấy bọn họ mờ ám từ lâu, không biết còn tưởng Tô Mộng Thiển mới là vị hôn thê của cậu ta!”

“G ,hê t ,ởm thật đấy? Nếu vị hôn phu của tôi như vậy, tôi lập tức về hủy hôn ngay!”

“Dám bắt vị hôn thê ch ,et thay người khác? Sao không tự đi ch ,et luôn đi? Nói cho cùng vẫn là ích kỷ, sợ ch ,et thôi mà!”

Sắc mặt Giang Dịch Thủy trở nên khó coi, hình như bị nói trúng tim đen, hắn thậm chí còn gào lên:

“C ,âm miệng!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)