Chương 4 - Kết Nối Giữa Hai Thế Giới
Một giọng đàn ông vang lên:
“Alo? Ai đấy?”
Tôi hít sâu một hơi:
“Cho hỏi, có phải anh là A Bân không ạ?”
“Là tôi. Có việc gì?” – giọng đầy khó chịu.
“Tôi là… ừm… từ một nền tảng livestream. Có một cô gái tên Tiểu Vy, nhờ tôi nhắn với anh. Cô ấy muốn anh đừng quá đau lòng vì sự ra đi của cô ấy. Hãy sống tốt.”
Đầu dây bên kia lập tức gào lên hoảng loạn:
“Tiểu Vy nào?! Trương Vy á?! Cô ấy chết rồi mà?! Mẹ nó chứ! Ai đấy?! Giỡn vậy vui lắm à?!”
“Tôi không đùa…” tôi nhìn về phía khung hình, “Tiểu Vy đang ở ngay cạnh tôi. Cô ấy mặc váy trắng. Cô nói hai người từng rất yêu nhau…”
“Ma á!!!!!!”
Giọng gào thét kinh hoàng vang lên.
“Tôi không quen cổ! Thật đó! Chỉ là chơi chơi thôi! Sao cổ còn bám tôi làm gì! Nói với cổ tha cho tôi đi! Tôi còn vợ con ở quê! Tôi không muốn xong đời đâu!”
Tôi: ???
Khán giả trong phòng livestream: ???
Tiểu Vy trong khung hình, vẻ mặt đau khổ đột ngột cứng lại.
Cô hình như không nghe rõ, lẩm bẩm:
“Anh ấy… anh ấy nói gì cơ? Vợ con?”
Giọng đàn ông bên kia vẫn mang theo tiếng khóc, hoảng loạn hét tiếp:
**“Tôi chỉ thấy cô ta giàu nên mới quen! Ai thèm sống với cô ta cả đời! Vợ tôi sắp sinh đứa thứ hai rồi! Nói cô ta đi đầu thai đi! Đừng tìm tôi nữa!”
“Tìm nữa tôi thuê pháp sư trừ cô ta luôn đấy!”**
Tách.
Một vật gì đó trong tay cô gái rơi xuống đất.
Vẻ dịu dàng đáng thương trên khuôn mặt cô biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là vẻ lạnh lẽo và dữ tợn đáng sợ.
Nhiệt độ xung quanh như giảm đi mấy độ.
Cô chậm rãi ngẩng đầu, gương mặt thanh tú lúc nãy giờ phủ lên một tầng khí đen u ám, mắt cô đen kịt không còn tròng trắng, giọng nói lạnh đến thấu xương:
“Triệu – Văn – Bân! Anh – dám – lừa – tôi?!”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng nấc nghẹn vì sợ hãi, rồi lập tức là tiếng tút tút —— hoặc là ngất, hoặc là chạy mất dép.
Căn phòng livestream chìm vào sự im lặng đáng sợ.
【Tôi xừ nó?】
【Plot twist gì mà đỉnh vậy trời?!】
【Thằng ăn bám bắt cá hai tay còn lừa tình?! Lật xe tới tận âm phủ luôn rồi?!】
Cô gái (mà giờ có lẽ nên gọi là nữ quỷ) đột ngột quay đầu nhìn thẳng vào tôi, trong hốc mắt đen ngòm chảy ra hai hàng máu mắt.
“Streamer! Địa chỉ! Cho tôi địa chỉ quê quán của hắn! Tôi muốn tìm vợ hắn! Vạch mặt cái đồ cặn bã đó!”
Tôi lạnh cả sống lưng, theo phản xạ bật ra vị trí mơ hồ hiển thị trên điện thoại lúc nãy — tên tỉnh, tên thành phố.
“Cảm ơn!”
Nữ quỷ nhếch miệng cười vặn vẹo, quanh người bốc lên từng làn khí đen dày đặc:
“Triệu Văn Bân, chờ đấy cho tôi.”
Kết nối ngắt.
Phòng livestream nổ tung.
【Hú hồn hú vía! Nữ quỷ tỷ tỷ sắp đi tét mặt thằng tra nam rồi hả?!】
【Cho xin ID livestream với chị ơi! Em muốn hóng trực tiếp!】
【Tra nam die! Chị gái cố lên!】
【Khoan đã… cái này không phải diễn thật sao?!】
Tôi ngồi trước màn hình, nhìn tay mình vẫn còn run lẩy bẩy, hoàn toàn bối rối.
Thế giới này… dạo này hơi quá kích thích rồi đấy.
4
Mấy ngày sau khi kết thúc livestream, tôi như sống trong trạng thái mộng du.
Tài khoản ngân hàng đột nhiên nhiều thêm một con số, bao gồm tiền donate và “phí bịt miệng” từ phía nền tảng lẫn nhà họ Trịnh.
Tất cả đều đang hét vào mặt tôi rằng: Đêm hôm đó không phải mơ.
Toàn bộ tài khoản mạng xã hội của tôi sập luôn. Tin nhắn riêng thì chật kín các thể loại: cầu xin, nghi ngờ, hợp tác, thậm chí đe dọa.
Người thì van xin tôi giúp họ liên lạc với người thân đã khuất. Người thì mắng tôi truyền bá mê tín dị đoan.
Công ty MCN thì gửi hợp đồng.
Còn có cả mấy ông đạo sĩ bảo muốn đến nhà tôi “tịnh hóa năng lượng âm”.
Tôi trốn trong nhà không dám bước ra khỏi cửa, cố gắng tiêu hóa sự thật lật tung tam quan này.
Cuối cùng, sau ba ngày tự vấn và tự an ủi…
Thì tôi chấp nhận luôn.
Dù sao cũng nghèo sắp gặm đất, thôi thì dựa vào “khả năng đặc biệt” này mà kiếm ít tiền có sao?
Ít nhất thì bố của tỷ phú còn hài lòng.