Chương 1 - Kế Hoạch Hành Hạ Chồng
Tôi dĩ nhiên không dừng lại mà vẫn đi về phía ban công. Nhưng tôi nắm vững chừng mực, đi đến sát cửa sổ sát đất thì dừng bước.
Lâm Hinh đứng sau lưng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Viên Viên, sao cậu đột ngột đến nhà tớ thế, còn xông thẳng ra ban công, khí thế này ai không biết còn tưởng cậu định nh/ảy l/ầu đấy.”
Tôi nhìn vào mặt cô ta, son môi lem luốc, má đỏ hây hây. Nhìn xuống dưới, quần áo trông có vẻ chỉnh tề nhưng lại vô cùng lộn xộn. Cúc áo sơ mi cài sai, đến cả váy cũng mặc ngược.
Các dòng bình luận rõ ràng cũng nhìn thấy:
【Á á á, bảo bối nữ chính của chúng ta đáng yêu quá đi, mặc ngược váy mà vẫn đẹp.】
【Nữ phụ có giàu đến mấy cũng không có khí chất bằng bảo bối nữ chính, hèn gì nam chính lại nhìn trúng nữ chính nhà mình.】
【Mọi người vẫn còn bàn chuyện ăn mặc à, không sợ nữ phụ còn ở lại đây thì nam chính của chúng ta rớt xuống sao?】
【Bây giờ là âm 3 độ đấy, cứ đông lạnh thế này nam chính thành tảng băng mất.】
Tôi nhịn cười, họ không nói thì tôi cũng suýt quên mất chuyện này. Thế thì tôi phải thay đổi chiến thuật rồi.
Ép anh ta nh/ảy l/ầu thì có gì thú vị? Tôi phải từ từ h/ành h/ạ anh ta, như vậy mới xứng đáng với sự phản bội của anh ta chứ.
Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên bật cười thành tiếng.
“Không có gì, tớ vừa mua ít cherry, chợt nhớ đến cậu nên mang lên cho cậu ăn.”
Nói xong, tôi lại mở toang cánh cửa sổ đang đóng chặt.
“Vừa nãy thấy trong phòng cậu bí quá, muốn mở cửa cho thoáng khí, cậu sợ cái gì thế.”
“Vù vù—”
Một luồng gió lạnh đột ngột tràn vào, tôi và Lâm Hinh không khỏi rùng mình.
Một tiếng hít khí rất khẽ vang lên từ gần ban công, tôi giả vờ như không nghe thấy. Cô ta nhìn về phía ban công với vẻ mặt đầy lo lắng, còn tôi thì mỉm cười.
“Trời lạnh thế này rất hợp để ăn cá nướng, tớ chợt nhớ ra lâu rồi không ăn, lúc nãy lên đây đã đặt shipper rồi, chắc sắp tới nơi thôi.”
Sắc mặt Lâm Hinh lập tức biến đổi: “Cái gì? Cậu còn gọi cả cá nướng à?”
2
Các dòng bình luận rõ ràng cũng sững sờ.
【Nữ phụ, mày bị thần kinh à, nam chính của chúng ta đang chet rét ngoài kia mà mày còn định ăn cá nướng trong phòng?】
【Xót nam chính quá, tớ thấy anh ấy run bần bật trên cục nóng điều hòa rồi, lại không có điện thoại gọi cứu trợ, tầng cao thế này, lên không được mà nhảy cũng không xong, biết làm thế nào đây?】
【Đáng ghét nhất là nữ phụ còn đòi ăn cá nướng, anh ấy chưa ăn tối mà, vừa đói vừa lạnh thì chịu sao nổi.】
【Á— ai cứu nam chính với!】
Trời lạnh thế này mà mũi Lâm Hinh đã lấm tấm mồ hôi.
“Viên Viên, hay là thôi đi, tớ không muốn ăn cá nướng, dạo này tớ đang bị nhiệt miệng. Nếu cậu thực sự muốn ăn, tớ đi cùng cậu ra ngoài ăn.”
Cô ta nói xong liền cầm lấy áo khoác kéo tôi định đi ra ngoài. Các dòng bình luận khen cô ta nức nở:
【Uầy, đúng là nữ chính của chúng ta, thông minh hơn người!】
【Đúng vậy, chỉ cần kéo nữ phụ đi là nam chính có thể leo lên được rồi.】
【Con mụ nữ phụ này đáng ghét chet đi được, không đi nhanh là nam chính đ/ông c/ứng mất.】
Tôi lại giữ chặt Lâm Hinh, ném thẳng áo khoác của cô ta lên sofa, rồi đưa trang đặt hàng đến trước mặt cô ta.
“Không cần phiền phức thế đâu, cá nướng sắp đến nơi rồi~”
Trong ánh mắt kinh ngạc của cô ta, tôi gọi điện cho mẹ chồng.
“Mẹ ơi, cô Tương với cô La cũng đang ở nhà mẹ phải không ạ?”
“Mọi người mau lên nhà Hinh Hinh đi, con vừa gọi món cá nướng mọi người thích đấy, mau lên đây ăn!”
Đầu dây bên kia mẹ chồng truyền đến giọng điệu mỉa mai:
“Lại phí tiền, suốt ngày không lo kiếm tiền, chỉ biết tiêu tiền của con trai tôi, thật là xui xẻo.”
“Nào mấy bà chị, đi, chúng ta lên đó ăn, đừng để con mụ xui xẻo này ăn mảnh, tôi phải ăn cho gỡ lại vốn tiền của con trai tôi!”
Tôi nén cơn giận dữ tột độ, cúp điện thoại.
Cô Tương và cô La bề ngoài thì chị chị em em với mẹ chồng tôi, nhưng sau lưng lại ngấm ngầm ganh đua.
Bình thường họ đã rất ghen tị vì Chu Dịch mở công ty kiếm được khá tiền, vô cùng đỏ mắt với mẹ chồng tôi, lúc này nếu để họ biết chuyện xấu này của Chu Dịch thì nhà họ Chu coi như tiêu đời trong cái vòng tròn quen biết này!
Lâm Hinh gần như trợn ngược mắt. “Thẩm Viên Viên, cậu đang làm cái gì thế!”
Bình luận cũng phát đ/iên:
【Mẹ kiếp, nữ phụ này thật muốn xông vào t/át cho ả một cái!】
【Mẹ nam chính tuy thích nữ chính của chúng ta, nhưng đang lúc hôn nhân thế này mà xảy ra chuyện chắc chắn sẽ để lại ấn tượng xấu.】
【Vấn đề mấu chốt bây giờ không phải là ấn tượng tốt hay xấu, mà là lỡ nam chính xảy ra chuyện trong lúc họ ăn cá nướng thì mới là đáng sợ nhất.】
【Phủi phui cái mồm, phải biết nam chính có hào quang mà, làm sao xảy ra chuyện được? Yên tâm đi, nữ chính chắc chắn có cách hóa giải cuộc khủng hoảng này.】
Tôi không khỏi ngẩn người.
Đây gần như là một tử cục, Lâm Hinh mà còn hóa giải được sao? Tôi không tin.
Nhưng giây tiếp theo, khi mẹ chồng gõ cửa, Lâm Hinh cầm áo khoác chặn họ ngoài cửa.
“Bác ơi, cá nướng Viên Viên gọi không ngon đâu, để con mời mọi người đi ăn đồ Pháp ở ngoài, nghe nói nhà hàng Pháp mới mở có cực nhiều người đến check-in chụp ảnh, rất hợp với phong cách của các bác ạ.”
“Con sẽ kiên nhẫn chụp ảnh cho các bác, đảm bảo ảnh đẹp xuất sắc, để các bác đăng lên trang cá nhân cho người ta lác mắt luôn!”
3
Mấy bà già mắt sáng rực lên, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.
“Thế thì tốt quá, quả nhiên vẫn là Hinh Hinh hiểu chuyện.”
“Không chỉ mời ăn đồ Pháp, mà còn không tiêu tiền của con trai tôi để mời ăn cá nướng rẻ tiền nữa.”
Cô Tương và cô La cũng nhìn tôi với vẻ khinh bỉ, các dòng bình luận cũng cười nhạo tôi:
【Nữ phụ thật là thất bại, chẳng có ai thích ả ta cả.】
【Nếu không phải lúc đó nam chính xảy ra quan hệ với ả, thì làm sao đến lượt ả gả vào nhà họ Chu!】
【Bây giờ nữ chính xuất hiện rồi, ả nên nhường chỗ đi thôi.】
Tôi liếc nhìn bình luận, không nói gì.
Mãi cho đến vài giây sau, shipper giao hàng đến.
Tôi lập tức lách người cho shipper vào nhà, nhanh chóng mở túi cá nướng ra. Còn mở cả các món khác nữa, trong phút chốc mùi thơm nức mũi cả căn phòng.
Mẹ chồng và mấy bà kia lập tức bị thu hút, không tự chủ được mà bước vào nhà, nhìn cá nướng mà nuốt nước miếng.
Tiệm cá nướng này là ngon nhất và nổi tiếng nhất vùng này. Tôi lập tức chớp lấy thời cơ, ấn từng người ngồi xuống ghế.
“Mẹ ơi, trời lạnh thế này còn chạy ra ngoài làm gì nữa ạ? Hơn nữa, đây là tiền con trai mẹ mua, mẹ không ăn thì phí lắm.”
“Đồ Pháp ấy mà, đơn giản lắm, giờ con đặt lịch luôn, mai con mời mọi người ăn một bữa ra trò, hà tất gì bây giờ phải chạy qua đó mà chưa chắc đã có chỗ.”
“Dù sao chỗ đó cũng phải xếp hàng đặt trước mà.”
“Mọi người cũng không muốn mùa đông lạnh giá đứng đó run cầm cập chứ, thế thì chụp ảnh gì được nữa, tâm trạng đâu mà ăn!”
Cô Tương cầm đũa đầu tiên, gắp một miếng cá, nếm thử một miếng rồi chép miệng khen ngợi: “Tuyệt quá, ngon thật đấy!”
Cô La cũng vội vàng ăn một miếng, khen không ngớt lời. Mẹ chồng cuối cùng cũng không đi nữa, cầm đũa bắt đầu ăn.
Lâm Hinh đứng cạnh đó nghệt mặt ra. Cô ta vô cùng sốt ruột nhìn ra ban công, tôi cũng không để lộ dấu vết liếc qua một cái, cười nói:
“Đây là hàng cá nướng thơm ngon nhất chỗ mình mà, chắc chắn là ngon rồi. Hinh Hinh, cậu cũng ăn đi!”
Nói xong, tôi cũng gắp một bát, vừa ăn vừa đi về phía ban công. Trong ánh mắt kinh hoàng của Lâm Hinh, tôi dừng lại trước cửa sổ sát đất, ăn một miếng cá, nhắm mắt tận hưởng.
“Oa, cá nướng nhà này vẫn ngon như vậy, thật sự quá đỉnh.”
“Vừa cay vừa thơm, không chê vào đâu được!”
Bình luận phát đ/iên:
【Nữ phụ mày là đồ khốn, có phải mày cố tình ăn cá nướng ở ban công để dụ dỗ nam chính của chúng ta không!】
【Anh ấy chưa ăn tối, giờ lại lạnh run không dám cử động, thở cũng không dám thở mạnh, tớ thật lo anh ấy sẽ rơi xuống mất.】
【Tức chet đi được, bao giờ nữ phụ mới cút đi đây, giờ họ ngồi ăn thế kia thì còn lâu mới đi, phải làm sao bây giờ?】
4
Tôi kìm nén nụ cười nơi khóe miệng, lại cố tình mắt nhìn thẳng, lững thững đi ra ban công, dừng lại bên cạnh lan can ăn cá nướng.
Tai tôi nghe thấy tiếng răng va vào nhau lập cập và tiếng hít thở rất khẽ bên cạnh. Chu Dịch đang dùng giới hạn lớn nhất để nhịn thở, sợ bị tôi nghe thấy tiếng động lạ.
Chẳng mấy chốc, Lâm Hinh như một cơn gió lao ra ban công, đẩy tôi vào trong. Cô ta gần như nghiến răng nghiến lợi hỏi tôi:
“Thẩm Viên Viên, hôm nay rốt cuộc cậu bị làm sao thế? Tại sao cứ chạy ra ban công suốt, lại còn nhất định phải ăn cá nướng ở nhà tớ.”
“Tớ không muốn ăn, cậu đi được chưa?”
Tôi giả vờ ngây thơ:
“Hinh Hinh, rốt cuộc là cậu bị làm sao mới đúng chứ?”
“Ăn cá nướng ở nhà cậu đâu phải lần đầu, ra ban công nhà cậu cũng đâu phải lần đầu, tớ không hiểu nổi, sao cậu lại kích động thế?”
“Sao nào, lẽ nào nhà cậu có thứ gì không thể để người khác thấy à?”
Lâm Hinh nghẹn lời, ánh mắt lóe lên sự hoảng loạn: “Nhà tớ làm gì có gì khuất tất? Chỉ là thấy hôm nay cậu lạ lùng quá thôi.”
Nhìn sắc mặt thay đổi đột ngột của cô ta, tôi thầm cười lạnh. Tôi chính là muốn từ từ hành hạ bọn họ đến chết, khiến họ phải dằn vặt, thấp thỏm, sợ hãi!
Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ có một ngày, chồng tôi lại ngủ với cô bạn thân nhất của mình.
Căn nhà Lâm Hinh đang ở vẫn là của chúng tôi, lúc trước thấy cô ta không có chỗ ở nên cho cô ta ở miễn phí. Chúng tôi ở ngay tầng dưới, bố mẹ chồng ở đối diện nhà chúng tôi.
Bình thường tôi vẫn gọi cô ta sang nhà ăn cơm, có đồ gì ngon, đẹp, hay đều dành cho cô ta hết.
Cô ta và Chu Dịch cũng không có nhiều giao thiệp, khi tiếp xúc cũng rất chừng mực, làm sao nhìn ra được hai người lại có chuyện gì với nhau.
Nhưng hiện thực đã cho tôi một bạt tai. Không phải tôi không nhìn ra, mà là họ giấu quá kỹ.
Có lẽ lối cầu thang giữa hai tầng chính là địa điểm hẹn hò bí mật của họ!
Tôi nhìn vào bàn ăn, mẹ chồng và mấy bà kia đang ăn uống vui vẻ, chẳng muốn về nữa. Nhưng thế này đã xong đâu?
Không.
Ăn cá nướng chỉ là bước đầu tiên.
Tiếp theo tôi còn nhiều chiêu lắm!
Dù sao đêm nay Chu Dịch đừng hòng bước ra khỏi căn phòng này, chỉ có một lựa chọn là nhảy xuống thôi!
Bởi vì, so với việc giằng co ly hôn, tôi thích được góa chồng hơn.