Chương 21 - Hồng Hoa Đẫm Máu

Không ai nghĩ rằng đêm đó Tiêu Văn Sơn sẽ đến phòng ta.

Hắn vừa ngửi thấy miếng da thùng khô đặt trên bàn liền bật cười.

“Thật dễ chịu, canh hoa mai của nàng khiến Cô thèm thuồng mấy hôm nay rồi, để hôm khác làm thử xem. Mấy ngày nay Cô uống theo phương thuốc của Trịnh thái y, thấy mũi dễ chịu hơn rồi.”

Ta chưa kịp hành lễ mà hắn đã nói rất nhiều rồi, khiến cho ta có hơi lúng túng.

Ta quỳ xuống đất hành lễ, lại được hắn đỡ dậy.

“Sau này không cần hành lễ nữa. Lần này Thi gia dâng lên món đồ hữu dụng, phụ hoàng rất vui vẻ, nàng cũng có công.”

Ta gật đầu, mỉm cười nói vâng, nhưng hơi bối rối nên khẽ nhích người, chắn hết cả bàn viết.

Tiêu Văn Sơn tò mò nhìn thử, ta bất đắc dĩ cho hắn xem chữ vừa viết xong.

Hắn dừng lại một chút, dù rất giỏi kiềm chế nhưng cũng không nhịn được nữa

“Chữ này có hơi khó đọc một chút.”

Ta cúi đầu, giả vờ ngượng ngùng.

Tiêu Văn Sơn yêu thích thư pháp và hội họa, đặc biệt có tài viết chữ rất đẹp, nét bút vừa mạnh mẽ vừa uyển chuyển, ngay cả hoàng đế cũng phải tấm tắc khen ngợi.

Nhìn thấy chữ viết xấu của ta trên mảnh giấy, đêm hôm đó, hắn dạy ta cách điều khiển bút, đừng nói là thị tẩm, ngay cả cơm cũng không cho ta ăn.

May mắn thay, mỗi tối ta đều cặm cụi viết đến lúc đi ngủ, ấy là vì đã nhận thái tử đương triều làm thầy dạy viết chữ.

Tiêu Văn Sơn là người tốt, cũng là thái tử tốt.

Ngoại trừ nơi ở của thái tử phi, mỗi tháng hắn ta đều đến các viện khác với số lần như nhau.

Ngụy lương viện là người đầu tiên mang thai.

Nàng vui mừng đến mức phát tiền thưởng cho cả đông cung, giống như một đứa trẻ rải tiền.

Đáng tiếc quá phô trương, còn chưa được ba tháng đã bị sảy.

Bốn đại thái y đã truy xét kĩ lưỡng, cuối cùng đưa ra kết luận rằng, do khí thịnh âm suy, âm hư hỏa vượng mà nên.

“Bản cung rất tò mò, muội làm thế nào vậy?”

Thái tử phi thích thêu thùa, lại sợ hại mắt, nên luôn mời ta đến giúp nàng vẽ mẫu.

Khi bị hỏi câu này, tay ta vẫn thoăn thoát may vá, chẳng hề dừng lại.

“Điện hạ, thiếp thân bị oan, còn chưa kịp xuống tay, do nàng ta không bảo vệ được hoàng tôn.

Là ông trời phù hộ cho hoàng trưởng tôn trong bụng ngài, thiếp thân muốn tranh giành công lao này, nhưng không có bản lĩnh.”

Nàng nhìn ta với đôi mắt nặng trĩu, lúc sau liền mỉm cười.

“Cái gì cũng nói được.”

Ta lặng lẽ cúi đầu, tiếp tục thêu lên chiếc khăn tay những đám mây tím cát tường.

Sau khi Ngụy lương viện mang thai, nàng rất thích ăn bánh bao hấp, nhân bánh đều nằm trong bột, người ngoài khó mà biết được khẩu vị của nàng. Người nhà còn đặc biệt xin một phương thuốc giữ thai, bên trong có một lượng nhân sâm vừa phải.