Chương 6 - Hôn Nhầm Anh Trai Tương Lai
“Đúng vậy.”
Đôi mắt đen của anh nhìn tôi, không nói một lời.
Tôi nhìn môi anh, nuốt nước bọt, cảm thấy khát khô cổ.
Liền đưa tay chạm vào môi anh, ngón tay khẽ lướt theo viền môi.
“Phó Tranh, em muốn hôn anh.”
Tay đặt ở sau lưng tôi kéo tôi lại gần hơn.
Khoảng cách môi tôi và anh chỉ còn nửa đốt ngón tay.
Cổ họng anh khẽ động một cái.
Giọng khàn khẽ đáp.
“Được.”
Tôi hài lòng cúi đầu hôn lên môi anh.
Không ngờ anh cố tình nghiến chặt răng, khiến tôi không thể cạy ra.
Tôi bĩu môi, ấm ức.
“Anh xấu lắm!”
“Anh xấu chỗ nào?”
“Anh không chịu mở miệng.”
Anh bật cười trầm thấp.
“Anh mở, em hôn anh lần nữa đi.”
Tôi bán tín bán nghi nâng mặt anh, cúi xuống hôn.
Môi anh khẽ hé, dẫn dụ tôi chìm vào nụ hôn sâu hơn.
Nụ hôn này, dịu dàng và ngọt ngào.
Khiến tôi đắm chìm, không muốn dừng lại.
Ôm chặt anh hơn nữa, khát khao được gần gũi hơn.
Lúc nào không hay, bàn tay to của anh len vào bên trong váy tôi.
Nhẹ nhàng nắm lấy, từng chút từng chút.
Tôi hừ nhẹ, ngồi thẳng lên.
Đè tay anh lại, mím môi nhìn anh.
Đôi mắt nửa khép nửa mở của anh nhìn tôi, rồi rút tay về.
“Xin lỗi.”
Anh còn ân cần chỉnh lại vạt váy cho tôi.
Tôi mặc váy hai dây lụa mỏng, dây áo từ lúc nãy đã tuột xuống.
Anh đưa tay định chỉnh lại cổ áo.
Ngón tay vừa móc vào dây áo.
Đã bị tôi nắm lại.
Anh thở dài định rút tay ra.
Tôi lại kéo tay anh đặt lên trên ngực mình.
Nhìn anh bằng ánh mắt đáng thương.
“Chỗ này cũng phải chỉnh.”
Động tác của Phó Tranh khựng lại.
“Em nghiêm túc chứ?”
Tôi gật đầu.
“Anh sờ đi, mềm lắm.”
Anh nuốt khan, giọng khàn khàn.
“Không sờ.”
Giọng hơi gắt, tôi tủi thân chu môi.
“Anh chê nhỏ đúng không?”
Anh bất lực lắc đầu, tay còn lại vỗ nhẹ sau lưng tôi.
“Không có chê.”
“Vậy thì sờ đi mà~”
Ánh mắt anh tối hẳn lại.
Bàn tay căng cứng khẽ đặt lên, không quá nhẹ cũng không quá mạnh.
“Bảo bối, em đúng là muốn lấy mạng anh.”
Tôi cắn môi, khẽ rên.
Ngay sau đó, những nụ hôn dồn dập ập xuống.
Nụ hôn kéo dài, trượt dần xuống.
Cuối cùng dừng lại ở cổ áo hé mở.
Anh cúi đầu hôn lên, răng khẽ cắn nhẹ lên da thịt, hơi đau.
Tôi uốn éo đẩy anh.
Động tác của anh ngừng lại, từ từ ngẩng đầu.
Anh vỗ nhẹ vào mông tôi.
“Đừng cử động.”
Rồi hai bàn tay ôm chặt eo tôi.
Ngay khoảnh khắc sau, cảm giác khiến tôi cứng người, không dám động đậy.
Căng thẳng nuốt nước bọt.
“Bảo bối, còn dám nghịch nữa không?”
Tôi theo bản năng lắc đầu.
Rồi lại nhẹ nhàng gật đầu.
Anh khẽ “tsk”.
Bàn tay trên eo tôi siết lại.
“Còn nữa, thì anh thật sự chịu không nổi đâu.”
Tôi mím môi, lí nhí hỏi.
“Anh khó chịu lắm hả?”
“Có cần em giúp không?”
Phó Tranh mở to mắt nhìn tôi, rồi khóe môi cong lên đầy xấu xa.
“Không sợ hả?”
Tôi mím môi, lắc đầu.
“Không sợ.”
9
Anh nhấc tôi lên bằng một tay đặt dưới mông.
Tay kia giữ lấy chân tôi.
“Quấn chân qua eo anh, kẻo ngã.”
Tôi ngoan ngoãn gật đầu.
Anh bế tôi vào phòng tắm, đặt lên bồn rửa mặt.
Rồi cởi áo phông ra.
Cơ thể mạnh mẽ lộ ra trước mắt.
Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cơ thể đàn ông trưởng thành, tràn đầy hormone.
Khiến người ta có cảm giác an toàn.
…
Một lúc sau, tôi nhìn cái váy mà tức phát khóc.
Anh cúi đầu hôn lên môi tôi, ngón tay xoa vết đỏ hằn trên da.
Giọng anh dịu dàng đến lạ.
“Anh lát nữa giặt cho em.”
Tôi hừ hừ.
“Người cũng giặt luôn, em thấy… hơi khó chịu rồi.”
Phó Tranh thở dài.
“Bảo bối, em sắp làm anh phát điên rồi.”
“Anh tắm với em nha~”
“Tự tắm đi.”
Giọng anh cứng rắn, nhìn đôi má ửng đỏ của anh.
Tôi đành nhún nhường, ôm lấy cổ anh, cười xấu xa.
“Vậy anh tắm đi, để em ngồi đây nhìn anh tắm.”
Động tác trong tay anh khựng lại, khó chịu nhéo nhẹ eo tôi.
“Hạ Tây Đường, từ khi nào lại lắm chiêu thế hả?”
Tôi cọ cọ chân vào người anh.
Cuối cùng anh thật sự hết cách với tôi.
Ngay trước mặt tôi, anh mở vòi hoa sen.
Nói thật, nhìn đàn ông tắm cũng quá sức hấp dẫn, nhất là dáng người tam giác ngược, cơ bụng sáu múi, đỉnh của chóp.
Sống chung dưới một mái nhà lâu như vậy, mỗi ngày có một cực phẩm trước mắt, không động lòng là nói dối.
Chỉ là anh luôn dừng đúng lúc.
Phòng tôi như phòng giữ thú, không bao giờ cho tôi vượt giới hạn.
Ngay cả khi tôi ôm gối qua phòng ngủ chung, anh cũng tỉnh bơ mà đuổi về.
Làm tôi tức đến nghiến răng.
Tiếng nước róc rách kéo suy nghĩ của tôi về thực tại…
Ánh mắt nóng rực của anh khóa chặt lấy tôi.
Khóe môi nhếch lên một nụ cười xấu xa.
Nhưng một lát sau anh lại quay lưng về phía tôi.
…
Quá sức quyến rũ, tôi không chịu nổi, đành đỏ mặt quay đi.
10
Sau khi tắm xong, Phó Tranh bế tôi trở lại phòng tắm của mình.
Không nói không rằng, anh cởi hết quần áo trên người tôi.
Tôi còn tưởng chuyện mà mình mong chờ cuối cùng cũng sẽ xảy ra.
Ai ngờ anh lại thản nhiên cầm quần áo của tôi rồi quay lưng bỏ đi.
Còn chu đáo đóng cửa giùm tôi.
Tôi ngồi trong bồn tắm, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Tốt lắm, lại thất bại.
Ủ rũ cúi đầu tiếp tục tắm.
Tắm xong bước ra, đã thấy Phó Tranh cởi trần, khom lưng bên bồn rửa, đang chăm chú giặt quần áo cho tôi.
Tôi tựa vào cửa, lặng lẽ nhìn người đàn ông vừa sạch sẽ vừa chu đáo này.
Trong lòng âm thầm thề, lần sau nhất định phải cố gắng hơn.
Ăn sạch anh bằng được.
Anh như cảm nhận được suy nghĩ trong đầu tôi.
Quay đầu lại, khóe môi nhếch lên.
“Hạ Tây Đường, nước miếng sắp chảy tới nơi rồi kìa, bớt nghĩ mấy thứ không hợp lứa tuổi đi.”
Bị bắt quả tang, tôi trừng mắt với anh.
“Phó Tranh, sẽ có ngày anh phải cầu xin em.”
Anh gật đầu.
“Ừ thì sao? Không kết hôn thì đừng hòng chạm vào người anh.”
Khóe môi tôi giật giật.