
Hoa Nở Hoa Tàn Tự Có Thời
Tác giả : 上風
Dịch giả : Nguyệt Hạ Độc Chước
1
“Chúc mừng Bùi hầu gia, Bùi phu nhân có tin vui rồi.”
Thái y vừa dứt lời, hốc mắt Bùi Hoài lập tức đỏ lên, nắm chặt tay tôi, vui sướng đến không nói nên lời.
Hoàn toàn không giống Bùi Diêm Vương đại sát tứ phương trên triều đình.
“Niểu Niểu, cuối cùng chúng ta cũng có con rồi.”
Đúng vậy, bọn tôi đã cưới nhau được 5 năm.
Hy vọng có một đứa con đã lâu nhưng càng chờ lại càng không đợi được.
Hắn là con trai độc nhất của Hầu phủ, việc có con nối dõi vô cùng quan trọng, lại vì một câu một đời một kiếp một đôi của tôi mà hắn kiên quyết không nạp thiếp.
Hắn nói hắn chỉ yêu tôi, cho dù không có con, hắn cũng sẽ nguyện bên tôi cả đời.
Thấy hắn một lòng chung thủy như vậy, sao tôi lại không cảm động được cơ chứ.
Cơ thể tôi rất yếu ớt, trong năm năm này đã phải uống không biết bao nhiêu bát thuốc đắng, bị đâm bao nhiêu kim, thử qua bao nhiêu phương thuốc cổ truyền.
Rất đau, rất đắng.
Nhưng tôi biết tất cả đều đáng giá.
Cho nên cuối cùng chúng tôi cũng đã có con.
Nghĩ lại trước kia, tôi chỉ cảm thấy chua xót, không kiềm lòng được mà rơi nước mắt.
Hắn lau nước mắt cho tôi, hết mực dịu dàng, dường như tôi chính là báu vật quý giá nhất của hắn, chỉ chạm nhẹ một chút cũng có thể vỡ.
Tôi nhìn chằm chằm đôi mắt tràn ngập vẻ thâm tình của hắn, khóc đến run người.
Tôi biết, vẻ thâm tình đó không phải là giả.
Hắn thật sự rất yêu tôi.
Nhưng hắn cũng có thể gạt tôi có vợ bé bên ngoài, thậm chí còn có con với người phụ nữ kia.
Ba tuổi rồi.
Hắn giấu diếm tôi tròn ba năm.
Bình luận