Chương 9 - Hàng Với Chả Xóm

Người đàn bà lại không chịu, vô cảm nói: "Là anh ta nuôi gà, anh ta trồng rau, anh ta phá khóa nhà cậu. Không liên quan gì đến tôi cả. Cậu cứ báo cảnh sát bắt anh ta đi."

Haha, đúng là vợ chồng cùng hội cùng thuyền, đồng vợ đồng chồng tát nước sông cũng cạn, có phúc cùng hưởng, khi nguy khốn thì mạnh ai nấy chạy.

Không ngờ gã xăm trổ đứng bật dậy, tát vợ một cái, gầm lên: "Con đàn bà thối tha! Vì muốn thoát tội mà định bán đứng tao à?"

Gã xăm trổ vội vàng quay sang xin lỗi tôi. Tôi giả vờ đồng ý để xem kịch hay phía sau: "Tạm thời tha cho mấy người. Nhưng nếu sau này còn dám nuôi gà trồng rau, bốc mùi khắp nơi, thì đừng trách tôi không cảnh cáo trước."

Cả hai vội vàng gật đầu, thu dọn đồ đạc và rời khỏi căn nhà: "Cậu cứ yên tâm, sau này chúng tôi tuyệt đối không trồng rau nuôi gà nữa."

Tuy nhiên tôi đã phát hiện ra bí mật của gã xăm trổ, không muốn để chúng cắn xé nhau trong căn nhà của mình vì sợ làm bẩn nhà tôi. Nhân lúc gã xăm trổ lên tầng thượng, tôi lén theo dõi. Hóa ra hắn lại lén lút qua lại với cô gái ở căn 1602. Vợ hắn thì cứ ngỡ hắn chỉ lên tầng chăm rau.

Đây cũng chính là lý do gã xăm trổ muốn đuổi những người hàng xóm khác đi vì họ từng nhìn thấy hắn và cô gái kia qua lại. Và cũng là lí do hắn chăm lo cho căn nhà của “người tình” sạch sẽ hơn chứ không bẩn thỉu như ở dưới đây.

Tất nhiên tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội này. Tôi quyết định chờ gã xăm trổ lên tầng 16 rồi báo cho vợ hắn tới tận nơi để bắt gian tại trận!

9

Bà vợ của gã xăm trổ mở cửa, vừa nhìn thấy tôi liền tỏ vẻ kinh hãi, tay run run ôm lấy ngực, ra vẻ như thiếu nữ bị xúc phạm tuổi xuân, bà ta hỏi: "Cậu… cậu định làm gì?"

Chậc, bà bác gái thối hoắc này nghĩ tôi định làm gì sao? Nhìn cái vẻ mặt kinh tởm của một bà cô trung niên như bà ta, một chàng trai trẻ như tôi làm sao có hứng thú nổi chứ?

Tôi cố nén cảm giác buồn ói, mở điện thoại, bật đoạn video rồi giơ ra trước mặt bà ta: "Đây là video tôi quay cách đây mấy hôm, chồng bác giờ đang ở tầng 16. Bác có muốn kiểm chứng không?"

Bà ta giật lấy điện thoại, xem đi xem lại đến ba lần, mặt đanh lại, rồi lao thẳng lên tầng 16, đập cửa căn 1602. Cánh cửa vừa mở, bà ta liền vung tay tát cô bồ nhí một cái thật mạnh, gào lên:

"Đồ không biết xấu hổ! Ai cho cô dụ dỗ chồng tôi? Hôm nay tôi đánh chết cô!"

Gã xăm trổ thấy cô bồ bị đánh thì xót đứt ruột, liền xông tới kéo vợ mình ra, đẩy mạnh khiến bà ta ngã nhào xuống sàn.

Bà vợ bò dậy, cười khẩy: "Được lắm, anh dám đánh tôi à? Thế thì hôm nay tôi cũng nói luôn cho rõ. Anh biết không, thằng con trai mà anh cưng chiều ấy, nó không phải con anh đâu!"

Ối trời! Bí mật động trời thế này, quả là cú twist đáng giá! Chẳng trách người ta nói "cá mè một lứa", “ông ăn chả bà ăn nem”, “nồi nào úp vung nấy”, không cùng một loại người thì không thể sống chung nhà.

Nghe xong gã xăm trổ như phát điên. Cả ngày hắn nai lưng trồng rau nuôi gà chỉ mong con mình được ăn đồ sạch ở thành phố lớn. Kết quả là thằng nhóc ấy lại chẳng phải con ruột của hắn!

Cơn giận dữ bùng lên, hắn lao tới bóp cổ vợ mình, mắt đỏ ngầu, đôi tay siết chặt như muốn kết liễu bà ta ngay lập tức, bà ta bắt đầu trợn mắt, thở hổn hển, sắp tắt thở.

Nhưng ngay lúc đó, gã xăm trổ bỗng khựng lại, quay đầu nhìn. Thì ra "cậu con trai quý tử" của hắn đã cầm dao từ sau lưng đâm thẳng vào người hắn.

Thằng nhóc đó thấy bố mình định giết mẹ, liền chạy vào bếp lấy con dao gọt hoa quả, không chút do dự mà đâm một nhát chí mạng. Gã xăm trổ nằm gục trong vũng máu, mắt trợn trừng nhìn vợ và con trai, ánh mắt đầy oán hận, tức là chết không nhắm mắt.

Bà vợ run rẩy ôm lấy con mình, gào khóc thảm thiết.

Cảnh sát đến, cả hai mẹ con đều bị bắt.

Sau đó, bà ta bị kết án năm năm tù giam, với cả video tôi cung cấp về vụ trộm cắp xâm nhập nhà người khác. Ban đầu tôi chỉ muốn để họ cắn xé nhau, nào ngờ cuối cùng chính họ lại tự nuôi một thằng con độc ác rồi tự chuốc lấy hậu quả.

Thằng nhóc ấy thực chất đã đủ tuổi thành niên, chỉ là do sai sót trong giấy tờ mà tuổi trên chứng minh nhân dân nhỏ hơn tuổi thật. Trong giấy khai sinh và sổ hộ khẩu nó đã 16 tuổi rồi.

Tôi nhẹ nhàng thu dọn hành lý, uống một ngụm nước, mỉm cười nói với bà lão tầng trên: "Yên tâm đi bà, căn 203 này con đã mua rồi!"

Hóa ra, bà vợ gã xăm trổ không thể trả đúng hạn khoản vay ngân hàng, cuối cùng đành phải bán nhà. 

Từ sau khi gia đình kỳ quặc ấy rời đi, giá nhà trong khu vực này tăng lên đáng kể. Tòa nhà vốn có giá thấp hơn các khu khác tầm 5.000 tệ/m², giờ đã ngang bằng rồi.

Dù nơi này từng có án mạng đến nỗi chết người nhưng vì vị trí thuận tiện, giao thông tốt, gần trường học và bệnh viện, nên cũng chẳng ảnh hưởng mấy đến việc mua bán.

Tôi tranh thủ bán lại bốn căn hộ từng mua ở tầng hai. Sau khi trừ đi các chi phí, tôi kiếm được hơn hai vạn tệ! Từ đó trở đi, nơi nào có hàng xóm xấu tính, nơi đó sẽ có bóng dáng của tôi!

Tôi, Cố Vũ, anh hùng giải cứu mấy người bị hàng xóm hỗn làm quấy phá!!!

Đừng vội tắt, qua chương là có truyện mới đó nha.