Chương 36 - Hàng Với Chả Xóm
"Thế Lương à, con đừng nghe lão, tất cả là lỗi của mẹ và lão, mẹ bị tên đàn ông này lừa gạt, Lệ Đình làm vậy là vì mẹ, con có tức giận thì hãy giận mẹ và tên đàn ông đáng ghét này đi, đừng làm hại Lệ Đình, xin con hãy nghĩ đến Đoàn, thằng bé không thể thiếu mẹ đâu!"
Lời của mẹ Hoàng Lệ Đình càng khiến Vũ Thế Lương thêm phẫn nộ, anh ta gầm lên, vung dao hướng về phần dưới của ba chồng tôi. Chỉ một nhát, dao đã cắt đứt phần dưới của ông ta biến ông ta thành thái giám.
Ba chồng tôi lăn lộn trên giường, kêu la thảm thiết, Vũ Thế Lương vẫn chưa hả giận, còn định tiến lên tiếp tục chém.
Chồng tôi ngay lập tức lao đến, khống chế anh ta lại.
12
Lúc này, cảnh tượng đẫm máu khiến mọi người có mặt đều sợ hãi tột độ, rất nhanh chóng, có người đã gọi báo cảnh sát, ba chồng tôi vẫn nằm trên giường, không ngừng gọi tên mẹ chồng tôi.
Nhưng lúc này mẹ chồng tôi mặt mày tái mét như thể đã già đi cả chục năm chỉ trong chốc lát. Bà không thể tin nổi người mà bà đã sống chung hơn hai mươi năm hóa ra lại có một gia đình khác ngoài bà suốt bao nhiêu năm trời!
Không những mẹ, mà cả con!
Tôi đỡ mẹ chồng bước tới trước mặt ba chồng. Mẹ chồng tôi run rẩy giơ tay lên, tát ba chồng một cái thật mạnh, nước mắt tuôn rơi:
"Ngụy Đại Minh, tôi tự nhận cả đời này đã hết lòng vì nhà họ Ngụy, vậy mà ông lại đối xử với tôi như vậy! Hóa ra ngày đầu tiên chúng ta dọn đến đây khi chúng ta lại gặp phải Hoàng Lệ Đình, ông đã nhìn trúng cô ta, ép tôi nhận cô ta làm con nuôi. Thực ra ông chẳng phải là ba cô ta, chỉ muốn làm “ba đường” mà thôi!"
"Nếu ông giả vờ quan tâm cô ta, coi cô ta như con gái mình thì tôi còn có thể nể trọng ông một tí, không ngờ ông ngủ với mẹ cô ta thì thôi, lại còn muốn ngủ với cô ta nữa! Ông đúng là một kẻ súc vật đội lốt người! Luôn suy nghĩ bằng đầu dưới.”
Ông ta vẫn lẩm bẩm gọi tên mẹ chồng, tôi biết mẹ chồng không hề cảm động mà chỉ cảm thấy kinh tởm vô cùng:
"Đừng gọi tôi nữa, từ hôm nay trở đi, tôi và ông không có chút quan hệ gì nữa. Ly hôn đi, tôi sẽ giúp ông thực hiện!"
Nói xong mẹ chồng tôi quay lưng đi, không thèm nhìn lại.
Ngay sau đó cảnh sát và xe cứu thương 120 đã có mặt tại hiện trường. Vũ Thế Lương bị cảnh sát dẫn đi, còn ba người kia, ba chồng tôi và hai người phụ nữ được đưa lên xe cứu thương.
Chúng tôi không đi theo mà quay lại nhà. Mẹ chồng tôi đang ngồi thẳng lưng trong phòng khách đợi chúng tôi.
"Mẹ à…"
"Triết Phong, Tâm, các con đừng khuyên mẹ nữa, mẹ đã suy nghĩ kỹ rồi, là do Ngụy Đại Minh không muốn làm con người, cả đời mẹ đã quá khổ rồi, giờ các con đã có gia đình, mẹ không muốn chịu đựng nữa, cuộc hôn nhân này mẹ nhất định sẽ ly hôn, không muốn dính dáng gì với ông ta!"
Chồng tôi và tôi nhìn nhau, đồng thanh nói:
"Mẹ, chúng con ủng hộ mẹ."
13
Vũ Thế Lương bị kết án 30 năm tù vì tội cố ý gây thương tích và đã gây thương tích nặng, ba chồng tôi bị cắt đứt dây thần kinh ở vùng dưới, dù đã khâu lại nhưng vẫn mất hết chức năng ban đầu.
Câu chuyện này gây xôn xao dư luận, còn có người quay lại cảnh hôm đó và đăng lên mạng, ba chồng tôi và mẹ con Hoàng Lệ Đình trở thành đề tài bàn tán của mọi người. Là người rất coi trọng thể diện, ông ta tự cảm thấy mình đã mất hết mặt mũi nên đã lặng lẽ trốn về quê cũ.
Mẹ chồng tôi và ông ta nhanh chóng ly hôn, còn bà tiếp tục ở lại với chúng tôi trong căn hộ này.
Con tôi rất nhanh chóng chào đời, có con bên cạnh, mẹ chồng tôi dần quên đi nỗi đau bị phản bội, khuôn mặt bà dần dần có lại nụ cười.
Vũ Thế Lương hôm đó đã ra tay đánh Hoàng Lệ Đình đến mức không biết đánh trúng đầu hay chỗ nào khiến cô ta trở thành người thực vật và không bao giờ tỉnh lại nữa. Mẹ của Hoàng Lệ Đình bị một cú đá của Vũ Thế Lương khiến vỡ buồng trứng, may mắn được cấp cứu kịp thời, bà ta thoát chết rồi mang theo Hoàng Lệ Đình đang bất tỉnh và đứa bé Đoàn quay về quê chồng.
Sau này nghe nói, vì không còn chức năng sinh lý, ba chồng tôi tính cách càng ngày càng trở nên biến chất, luôn đổ lỗi hết cho mẹ của Hoàng Lệ Đình. Ông ta thường xuyên đánh đập bà ta, có khi đánh bà ta vẫn chưa đủ, lại còn hành hạ cả thằng bé Đoàn, thậm chí còn đi xâm phạm Hoàng Lệ Đình đang hôn mê.
Mẹ Hoàng Lệ Đình không thể chịu đựng được sự nhục nhã này, cuối cùng vào một đêm khuya, bà bỏ Đoàn ở trước cổng viện cô nhi. Sau đó quay lại nhà, bình tĩnh bỏ thuốc ngủ vào bữa sáng của ba chồng tôi. Khi ông ta ngủ say, bà đóng kín cửa sổ, mở ga và cùng Hoàng Lệ Đình, ba chồng tôi xuống dưới địa ngục.
14
Khi nhận được tin, tôi đang bế con gái sáu tháng trong lòng. Ngoài trời, mưa rơi lất phất. Mẹ chồng và chồng tôi đang bận rộn chuyển nhà. Nơi đây chứa quá nhiều kỷ niệm không vui. Chúng tôi đã bán căn nhà cũ và mua một căn ba phòng ngủ mới, gần trường tôi hơn.
Khi nghe tin ba người nhà chồng qua đời, tay mẹ chồng tôi hơi khựng lại. Sau đó, bà chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Nhân quả báo ứng", rồi tiếp tục cắm cúi công việc.
Chồng tôi lặng lẽ bước đến ôm lấy tôi.
Mưa đã tạnh, một tia nắng ấm áp chiếu xuống, soi rọi vào con gái trong vòng tay tôi. Nhìn nụ cười ngây thơ của cô bé, tôi cảm thấy tương lai đầy hy vọng. Dù cuộc sống có trôi qua bao nhiêu thăng trầm, phía trước chắc chắn sẽ là những ngày yên bình và ánh trăng ấm áp.
Đừng vội tắt, qua chương là có truyện mới đó nha.