Chương 31 - Hàng Với Chả Xóm
Tôi đột ngột đặt đôi đũa xuống bàn, nói thẳng:
“Bố, xin bố đừng nhận thêm việc cho con! Con ai người nấy lo, con không rảnh mà nhúng tay vào đâu.”
Vừa dứt lời, ba chồng tôi lập tức ném bát xuống sàn nhà:
“Cô lật trời rồi đấy à? Tôi nói không có tác dụng nữa phải không? Còn dám quăng đũa à, nhà cô dạy cô như vậy đấy à? Tôi nói cho cô biết, hôm nay cô nhất định phải đồng ý chuyện này, bằng không thì cút ra khỏi nhà này!”
ba chồng tôi từ trước đến nay vẫn luôn gia trưởng, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do ông định đoạt. Có lẽ do quen được oai phong, ông ấy nghĩ có thể áp đặt cả tôi. Nếu là tôi của kiếp trước, có lẽ đã nghe lời để làm tròn phận con dâu. Nhưng lần này, tôi không còn là người dễ dãi để người khác dắt mũi nữa!
4
Thấy ba chồng như vậy, cả chồng và mẹ chồng cũng nhìn tôi với ánh mắt đầy khó chịu. Tôi lạnh lùng đứng dậy, hất toàn bộ đồ ăn trên bàn xuống đất và đanh giọng nói:
“Đập đũa đập bát thì có gì to tát? Bữa cơm này, mọi người khỏi ăn nữa! Bố bảo tôi cút đi đúng không? Tôi nhắc bố luôn, căn nhà này là do bố mẹ tôi mua cho trước khi cưới, đứng tên tôi, nếu có người phải cút thì chắc không phải là tôi đâu.”
Thấy tôi - đứa con dâu trước giờ luôn ngoan ngoãn, nghe lời - nay lại lật bàn, cả nhà đều sững sờ nhìn tôi, không ai tin nổi. Lập tức, ba chồng giơ tay định tát tôi, nhưng chưa kịp hạ xuống thì tôi đã giơ ra một que thử thai ngay trước mặt ông.
Nhận ra tình huống, mẹ chồng và chồng tôi lập tức can ngăn. Mẹ chồng vội kéo tay ông lại, còn chồng tôi thì ôm lấy tôi. Hai người đồng thanh hỏi:
“Tâm, em/con có thai rồi sao?”
Tôi chỉ khẽ gật đầu, không biểu lộ cảm xúc gì. Đời trước, đúng hôm thằng Đoàn được đưa vào viện, tôi vừa mới biết mình có thai, nhưng chưa kịp báo tin vui cho cả nhà thì đã bị chồng của Hoàng Lệ Đình xô ngã xuống cầu thang, cả mẹ lẫn con đều mất. Vì vậy ngay sau khi từ chối Hoàng Lệ Đình hôm nay, tôi đã lập tức dùng que thử.
Quả nhiên vừa biết tôi có thai, sắc mặt ba người trước mặt tôi thay đổi hoàn toàn.
Chồng tôi nhanh nhẹn đỡ tôi ngồi xuống ghế, rót nước và vỗ nhẹ lưng tôi an ủi. Mẹ chồng thì sau khi ngăn cản ba chồng, lập tức vào bếp chuẩn bị cơm lại cho tôi. ba chồng miễn cưỡng dừng mọi chuyện, rồi quay sang nói với Hoàng Lệ Đình:
“Lệ Đình à, giờ tình hình của Tâm cũng phức tạp, thế này đi, để bố giúp con kèm thằng Đoàn. Dù gì bố cũng là cán bộ về hưu, trình độ văn hóa không kém chị dâu con, giao thằng bé cho bố, con cứ yên tâm nhé!”
Hoàng Lệ Đình vốn chỉ muốn tìm người kèm Đoàn cho đỡ phải nhọc công. Thấy có người nhận thay mình gánh cái việc phiền phức này, chị ta liền vui vẻ cảm ơn ba chồng tôi. Nhưng tôi bỗng lên tiếng:
“Khoan đã! Bố muốn nhận việc này thì được thôi, nhưng con nói trước, đừng có dẫn thằng bé qua đây. Giờ con không chịu nổi tiếng ồn đâu. Bố có thể qua nhà nó mà dạy, hoặc tự đi thuê phòng ở đâu đó. Bố chọn cách nào thì chọn.”
“Con…” ba chồng còn định nói gì đó, nhưng mẹ chồng đã cắt lời:
“Ông à, Tâm giờ mới có cháu đích tôn cho nhà họ Ngụy, giai đoạn đầu phải cẩn thận chút. Thằng Đoàn lại hiếu động, lỡ có va chạm gì ở nhà mình thì phiền lắm. Tôi thấy Tâm nói cũng phải.”
Ngừng một lát, mẹ chồng quay sang nhìn Hoàng Lệ Đình:
“Lệ Đình à, con vốn ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhất định sẽ thông cảm cho nhà mình mà phải không?”
Trước tình thế đó, Hoàng Lệ Đình nào dám nói thêm lời nào nữa. Chị ta lúng túng đáp một tiếng rồi dẫn thằng Đoàn về.
5
ba chồng vừa nhận việc này, tối hôm sau đã đúng giờ sang nhà Hoàng Lệ Đình giúp kèm cặp cho thằng Đoàn. Ban đầu, ông ta vẫn về đúng giờ, nhưng dần dần lại càng về trễ hơn. Mẹ chồng và chồng tôi kể từ khi biết tin tôi có thai thì dành hết sự chú ý cho tôi nên không để ý gì đến chuyện lạ lùng này.
Nhưng linh cảm của tôi lại nói với tôi rằng, giữa ba chồng và nhà của Hoàng Lệ Đình chắc hẳn đang có điều gì mờ ám.