Chương 8 - Gia Đình Thật Của Thiên Kim Thật

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

13

Lần này không chỉ phòng livestream điên cuồng, ngay cả bình luận cũng bùng nổ.

“Chị ơi, chị chơi thiệt đó hả, cái này cũng dám mang ra đấu giá?”

“Nói chứ, tôi cũng muốn vô livestream đấu luôn, dáng eo cẩu của nam chính, xem video mà sướng ghê.”

“Chị ơi, làm Cố Minh Tu biến mất thật sẽ bị phát hiện đó, em lo cho chị lắm.”

Tôi biết đấu giá Cố Minh Tu là không thực tế.

Anh ta mà mất tích, nhà họ Cố sẽ phát điên đi tìm.

Tôi lạnh lùng nhìn phòng livestream liên tục tăng giá.

Lòng tham của con người là vô đáy, trước kia đám buôn người không dám động đến giới thượng lưu, nhưng bây giờ, bọn họ đã phát cuồng, bất chấp tất cả.

Từng gương mặt ghê tởm lần lượt lướt qua trước mắt tôi.

Khi tôi bị đưa tới làng buôn người, từng kẻ từng kẻ đè lên thân thể tôi.

Nhốt tôi vào chuồng heo, bắt tôi ngủ cùng heo, tranh đồ ăn với chó, còn bắt tôi lấy chó làm chồng.

Dùng gậy sắt, roi gai quất tôi, dùng xích sắt trói tôi lại, nhốt trong cống ngầm.

Mối thù kiếp trước, tôi chưa từng quên.

Bây giờ, là lúc thu lưới rồi.

Cố Minh Tu là kẻ thù dai, ra tay độc ác, ai đắc tội với anh ta, dù có vào tù cũng không chết tử tế.

Mà đám buôn người này—chết vạn lần cũng không đủ.

Dưới sự xúi giục của tôi, cùng với cám dỗ từ tập đoàn Cố thị, cả làng buôn người tổng động viên.

Ngay trong ngày cưới, bọn họ bắt cóc Cố Minh Tu về làng, khiến tập đoàn Cố thị rối loạn.

Tôi lập tức hủy hôn, quay về công ty mạnh tay thâu tóm Cố thị.

Nhà họ Cố điên cuồng đi tìm Cố Minh Tu, căn bản không còn tâm trí quản lý tập đoàn, công ty của anh ta bị tôi nuốt hơn một nửa.

Khi chắc chắn Cố Minh Tu dù có quay lại cũng chẳng làm gì được tôi, tôi liền quay đầu báo cảnh sát.

Giao nộp toàn bộ chứng cứ đám buôn người đã bắt cóc em trai, anh trai, ba mẹ và Cố Minh Tu.

Cả những chuyện kiếp trước, những bí mật mà tôi biết, người bị buôn, kẻ bị giết, tôi đều nói hết với cảnh sát.

Ngay từ đầu, tôi đã cố ý không trực tiếp nhúng tay.

Toàn bộ hành vi buôn người đều do làng buôn người ra tay, tôi chỉ bị phạt năm triệu.

Tập đoàn Lục thị tôi nắm trong tay chặt chẽ, Cố thị bị tôi nuốt phần lớn.

Năm triệu, với tôi chỉ là muối bỏ biển.

Ngày nhà họ Cố tìm được Cố Minh Tu cứu ra, cảnh sát cũng đã bắt toàn bộ đám buôn người, cứu được em trai, anh trai, ba mẹ tôi.

Nhưng đáng tiếc.

Em trai bị đánh gãy tay chân, trở thành người thiểu năng.

Anh trai đại tiểu tiện không tự chủ, tinh thần sụp đổ, điên điên khùng khùng.

Ba mẹ còn thảm hơn.

Vốn đã bị rút máu và tủy trên bàn mổ, sau đó đưa về làng buôn người, mỗi ngày chỉ được ăn đồ ăn của chó, heo, người gầy trơ xương, ánh mắt đờ đẫn.

Mẹ liên tục bị sảy thai, dù cứu chữa nhiều ngày vẫn không cứu nổi.

Bố vì không chịu nổi nhục nhã, đập đầu vào tường tự sát.

Lục Khê Nhiễm không ai cứu, lang thang chết trên đường.

Tôi chôn cô ta cùng bố mẹ.

Chúc họ kiếp sau có thể làm một gia đình thật sự.

Cố Minh Tu được cứu về, trầm cảm rất lâu, sau đó lại muốn tiếp tục tổ chức đám cưới với tôi.

Tôi từ chối.

Tôi lạnh lùng nhìn anh ta, trả lại nguyên văn câu nói kiếp trước của anh ta.

“Anh nghĩ anh xứng sao?”

Sắc mặt Cố Minh Tu tái nhợt, tuyệt vọng đầy mặt.

HẾT

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)