Chương 3 - Gặp Lại Người Yêu Cũ Trong Tình Huống Dở Khó
Hai tháng qua bên ngoài thì tôi làm bộ đau khổ, đăng story toàn nhạc buồn, từ “Em làm sao có thể quên anh” đến “Nỗi nhớ trong đêm”, các kiểu con đà điểu.
Nhưng thực tế thì khỏi nói.
Tôi quét sạch mấy món ăn sẵn quanh nhà.
Đồ lạnh, đồ nóng, đồ dầu mỡ gì cũng không chừa, mỗi tối đều thức khuya.
Kết quả là tự mình lết vào bệnh viện.
Dự định của tôi là ăn chơi chán chê rồi mặt dày quay lại níu kéo anh.
Ai ngờ đúng lúc này lại đụng mặt anh ngay tại đây.
Mà nói thật, biết sớm sẽ gặp lại người yêu cũ, tôi đã chẳng bao giờ mặc cái bộ đồ lót hoạt hình Hello Kitty này vào làm gì!
Hai mắt mèo Kitty in ngay giữa ngực, nhìn mà muốn độn thổ.
Trước kia mỗi lần gặp Thẩm Tri Hạ, tôi đều ăn mặc siêu quyến rũ, tìm mọi cách để thu hút ánh nhìn của anh.
Nào là ren viền, nơ bướm, lụa ôm sát cơ thể, thậm chí cả quần lót dây đính đá lấp lánh — cái gì gợi cảm là tôi mặc hết.
Nếu để anh ấy phát hiện ra gu thật sự của tôi là như vậy… mặt mũi tôi chắc không còn chỗ giấu.
05.
So với sự hoảng hốt của tôi, Thẩm Tri Hạ lại bình tĩnh đến lạnh lùng, ra lệnh:
“Lên giường nằm, kéo áo lên, tụt quần xuống.”
Tôi cắn răng quyết không nhúc nhích.
“Trên người em, chỗ nào mà tôi chưa từng thấy qua Có gì phải ngại?”
Thấy dỗ không xong, anh ta định ra tay thật.
Không được đâu! Tôi vùng vẫy như con giun quằn quại.
Động tĩnh quá lớn khiến mẹ tôi hoảng hốt đẩy cửa bước vào, vừa vặn thấy tôi đang giãy giụa như sống chết cũng không chịu nằm yên trên giường khám.
Bà lập tức quát lớn:
“Con gái à, ngại cái gì mà ngại? Đối với bác sĩ thì không có phân biệt nam nữ, khám bệnh là khám bệnh!”
Nói rồi mẹ tôi tiến lên, ép tôi nằm xuống:
“Bác sĩ Thẩm, mau khám cho con bé đi.”
“Con muốn đổi bác sĩ!” Tôi gào khản cả giọng.
“Con biết để lấy được số khám bác sĩ này mẹ phải canh điện thoại ba ngày ba đêm không? Giờ con nói đổi là đổi à?”
Mẹ tôi thẳng tay dập tắt hy vọng cuối cùng của tôi.
“Hơn nữa chẳng phải con nói sẽ cưới bạn trai con sao? Muốn sống với người ta cả đời cơ mà? Chẳng lẽ con định cứ để bệnh tình như thế rồi bắt người ta lo lắng cả ngày?”
“Người ta đã bận sấp mặt rồi, con còn muốn gây thêm phiền toái? Không phải con yêu cậu ta lắm sao?”
Trong lòng tôi, với mẹ, Thẩm Tri Hạ chỉ là “chia tay giả”, nên tôi chưa từng nói gì.
Những điều mẹ đang nói, đều là những viễn cảnh tương lai tôi từng hào hứng chia sẻ khi còn quen Thẩm Tri Hạ.
Những lời hứa “cùng nhau đi đến cuối đời”, nghe thật cảm động.
Nhưng lúc này, mẹ càng nói, sắc mặt Thẩm Tri Hạ càng lạnh.
Anh đang nghĩ rằng, người mà mẹ tôi nhắc đến — chính là bạn trai hiện tại khiến tôi có thai.
Chỉ nghĩ đến việc sau này phải giải thích hiểu lầm này với anh, tôi đã thấy đau đầu.
Đúng lúc đó, chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí căng thẳng:
“Chia tay nên giữ thể diện…”
Là nhạc chuông điện thoại của Thẩm Tri Hạ, cứ lập đi lập lại mỗi câu đó.
Oán khí sâu thật đấy… nếu thật sự buông bỏ được, cần gì lấy nó làm nhạc chuông?
Anh ta dập tắt màn hình như không có gì xảy ra, nhưng tôi kịp liếc thấy hình nền điện thoại là ảnh chụp chung của hai đứa tôi.
Chỉ là… đã chuyển thành trắng đen.
Đây là đang tưởng niệm cho mối tình đã chết sao?
Tôi bỗng nhận ra — chuyện chia tay lần này, Thẩm Tri Hạ nghiêm túc thật rồi.
06.
Giờ thì tôi cũng chẳng quan tâm đến bộ đồ ngủ Hello Kitty mình đang mặc nữa.
Cuối cùng Thẩm Tri Hạ lên tiếng cắt ngang lời mẹ tôi:
“Giờ tôi cần kiểm tra cho cô ấy, phiền người nhà ra ngoài chờ một lát.”
Thấy tôi ngoan ngoãn nằm xuống, mẹ chỉ cảnh cáo tôi một câu rồi kéo rèm che lại, ra ngoài đợi.
Khi áo tôi được vén lên, đầu Hello Kitty to đùng đáng yêu bật ra giữa ngực.
Tôi mặc size C cup đấy.
Thẩm Tri Hạ chỉ liếc một cái, rồi hừ lạnh:
“Gu thẩm mỹ của em bây giờ đúng là… không thể khen nổi.”
Thấy không còn ai ở đây, tôi tranh thủ giải thích:
“Mẹ em nói nhầm thôi, nào có bạn trai hiện tại gì đâu, em trước giờ chỉ có một mình anh.”
Anh lạnh lùng hừ một tiếng, không đáp.
Gel siêu âm lạnh buốt được bôi lên bụng tôi, đầu dò trượt trên làn da mỏng manh.
Tôi — người chỉ còn mỗi cái miệng hoạt động — quyết định tung chiêu hồi tưởng kỷ niệm:
“Thẩm Tri Hạ, biết đâu em đang mang thai con anh thật đấy. Em đã hai tháng không có kinh rồi.”
“Vả lại tính ra thời gian, đúng là trùng với cái đêm tụi mình ở bên nhau lần cuối.”
“Vậy sao?”