Chương 2 - Dưới Ánh Trăng Dục Vọng

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

“A!!”

Nhìn anh quỳ rạp xuống đất vì đau đớn, tôi không có lấy một chút thương hại.

Tôi quay người bước lên lầu, đóng cửa và khóa trái.

Có lẽ vết thương của anh không quá nghiêm trọng, người giúp việc chỉ gõ cửa vài lần rồi cũng bỏ đi.

Tôi siết chặt mảnh đá trong tay, nước mắt thấm ướt cả gối.

2.

Đám cưới vốn thuộc về tôi, cuối cùng lại trở thành của Lâm Tiêu Nguyệt.

Còn tôi, từ sáng sớm đã bị Tề Cảnh Huyền khóa chặt trong phòng ngủ.

Có lẽ anh biết hôm qua mình quá đáng, giọng nói dịu lại một chút: “Dây chuyền anh sẽ mua lại cho em mấy cái y hệt, đừng giận nữa.”

Thấy tôi không trả lời, anh lại lên tiếng qua cánh cửa: “Cô ấy sắp đi rồi, lần này em nhường cho cô ấy đi.”

“Anh biết em là người hiểu chuyện, đó cũng là lý do anh muốn cưới em. Chuyện này qua rồi, anh sẽ tổ chức lại một đám cưới thật đẹp cho em.”

Tôi lạnh nhạt ngồi trên giường, giọng băng giá: “Anh đi đi.”

Anh hiểu nhầm sự lạnh lùng thành mềm lòng, giọng càng thêm dịu dàng:

“Anh biết em ngoan, lại hiền lành. Sau này nhất định em sẽ là người vợ, người mẹ tốt của nhà họ Tề. Đừng lo, lời hứa với em, anh sẽ luôn giữ.”

Tôi gượng cười, đầy mỉa mai.

Giữ lời ư?

Tiếc là… lời hứa của tôi, có lẽ không còn giá trị nữa rồi.

Nghe tiếng anh rời đi, tôi mở điện thoại, gọi đến một số quen thuộc.

“Đến lúc rồi, tôi phải quay về thôi.”

“Cuối cùng cô cũng nghĩ thông rồi. Cô có biết tụi tôi đã đợi câu này của cô bao lâu không?”

Tôi nghẹn ngào, nước mắt rưng đầy mắt: “Xin lỗi, đã để mọi người lo lắng.”

“Còn xin gì nữa, nói thêm câu đó, chúng tôi mới thật sự giận đấy!”

Tôi tắt máy và chờ đợi.

Vô tình, tôi nhìn thấy một tin tức nhảy ra trên màn hình.

“Tề Cảnh Huyền tổ chức đám cưới, nhưng cô dâu không phải là Sở Vân Tình!”

Tôi bấm vào xem, một loạt ảnh cưới hiện lên.

Trong ảnh, Tề Cảnh Huyền nắm tay Lâm Tiêu Nguyệt, cười tươi rạng rỡ.

Cả hai nâng ly rượu vang, trò chuyện cùng mọi người.

Lâm Tiêu Nguyệt khí chất thanh tao, môi khẽ cong, vẻ mặt bình thản dịu dàng.

Sắc mặt hồng hào đầy sức sống, hoàn toàn không giống một người bệnh.

Dân mạng bàn tán xôn xao:

“Tại sao lại thay cô dâu vào phút chót? Tôi không nghe nói họ chia tay mà?”

“Tôi nghi là anh ta chơi chán rồi. Cuộc sống của người giàu mà, đâu phải chúng ta có thể đoán được.”

“Tôi đoán là Sở Vân Tình ngoại tình. Không thì sao tổng giám đốc Tề lại tự nhiên đổi cô dâu?”

Đoán gì cũng có. Chỉ tiếc là… chẳng ai đoán đúng.

Ngược lại, mấy bình luận kiểu “chơi chán rồi” hay “ngoại tình” lại được thả tim nhiều nhất.

Không ai thực sự quan tâm.

Thứ mọi người muốn chỉ là chút chuyện để tán nhảm, cười chơi mà thôi.

Thời gian trôi qua hôn lễ cũng kết thúc.

Còn tôi, chưa từng thấy bất kỳ video hay bài đăng nào từ Tề Cảnh Huyền để đính chính.

Tôi bật cười mỉa mai, cuối cùng cũng hiểu ra.

Anh ta, chưa từng muốn vì tôi mà nói lấy một lời.

Tôi nghe thấy tiếng ổ khóa xoay, mở cửa bước ra. Hai người giúp việc đứng chờ, thái độ vô cùng cung kính.

“Tổng giám đốc Tề và cô Lâm đã về, mời cô cùng dùng bữa tối.”

Tôi nhìn điện thoại – vẫn còn một tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Cứ xem như… lời tạm biệt cuối cùng đi.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)