Chương 10 - Bước Đầu Tình Thân - Đúng Lúc Gặp Được Người
10
Tạ Cửu tránh mặt ta.
Ban đầu ta nghĩ hôm nay hắn sẽ quay về phủ. Đợi hắn về phủ, ta sẽ giải thích ngọn ngành mọi chuyện.
Nói cho rõ ràng, đầu tiên chính xác là cảm kích, nhưng không phải vì lý do đó mà muốn gả cho hắn.
Là bởi vì ta thích nhìn hắn cười, thích những giây phút ở cạnh nhau.
Ta chờ tới gần giờ Hợi vẫn không thấy bóng dáng của hắn, bỗng dưng có người bên Lý phủ tới.
“Tạ công tử say mèm, khóc lóc rồi làm loạn, còn không cho người khác tới gần. Nhà ta không có cách nào khác, hôm nay chỉ có thể để ngài ấy ngủ tại phòng khách trong phủ.”
Tửu lượng của Tạ Cửu vốn rất tốt, ta không tin hắn sẽ say đến mức làm loạn như vậy. Ta muốn đích thân tới đón hắn về.
Nhưng người bên Lý phủ luôn miệng nói rằng hắn đã ngủ nên ta đành từ bỏ, chuẩn bị sáng mai sẽ qua Lý phủ một chuyến.
Sáng sớm hôm sau vừa ra khỏi cửa lại gặp một người không ngờ tới.
“Tạ phu nhân.”
Ý cười trên mặt người phụ nữ kia hiện rõ. Giọng nói nhẹ nhàng như tiếng chim vàng anh bay ra khỏi núi.
“Ta là thiếp thất của Thẩm gia ngày hôm qua tới phủ dự tiệc. Ta tên Tô Dao Dao.”
“Nghe nói phu quân ta khen Tạ phu nhân ủ rượu mơ rất ngon, có ngàn vàng cũng không mua được.”
“Hôm nay cả gan tới đây mong được chỉ giáo.”
Tạ Cửu tránh mặt ta.
Ban đầu ta nghĩ hôm nay hắn sẽ quay về phủ. Đợi hắn về phủ, ta sẽ giải thích ngọn ngành mọi chuyện.
Nói cho rõ ràng, đầu tiên chính xác là cảm kích, nhưng không phải vì lý do đó mà muốn gả cho hắn.
Là bởi vì ta thích nhìn hắn cười, thích những giây phút ở cạnh nhau.
Ta chờ tới gần giờ Hợi vẫn không thấy bóng dáng của hắn, bỗng dưng có người bên Lý phủ tới.
“Tạ công tử say mèm, khóc lóc rồi làm loạn, còn không cho người khác tới gần. Nhà ta không có cách nào khác, hôm nay chỉ có thể để ngài ấy ngủ tại phòng khách trong phủ.”
Tửu lượng của Tạ Cửu vốn rất tốt, ta không tin hắn sẽ say đến mức làm loạn như vậy. Ta muốn đích thân tới đón hắn về.
Nhưng người bên Lý phủ luôn miệng nói rằng hắn đã ngủ nên ta đành từ bỏ, chuẩn bị sáng mai sẽ qua Lý phủ một chuyến.
Sáng sớm hôm sau vừa ra khỏi cửa lại gặp một người không ngờ tới.
“Tạ phu nhân.”
Ý cười trên mặt người phụ nữ kia hiện rõ. Giọng nói nhẹ nhàng như tiếng chim vàng anh bay ra khỏi núi.
“Ta là thiếp thất của Thẩm gia ngày hôm qua tới phủ dự tiệc. Ta tên Tô Dao Dao.”
“Nghe nói phu quân ta khen Tạ phu nhân ủ rượu mơ rất ngon, có ngàn vàng cũng không mua được.”
“Hôm nay cả gan tới đây mong được chỉ giáo.”