Chương 10 - Duệ Nương

10.

Tưởng chuyện này sẽ kết thúc ở đây, nhưng không ngờ vài ngày sau lại có tin tới, tiểu thái giám vội vàng báo với ta rằng phụ thân đã tố cáo ta dùng quyền lực để áp bức người khác và chia cắt hôn nhân.

Ta tức chết luôn rồi.

Nếu không phải ta phá hỏng cuộc hôn nhân này thì không chắc Nhị tỷ sống được bao lâu, khắp cánh tay và toàn thân đều có vết sẹo cũ cũng như mới, nhưng phụ thân ta chỉ nhìn thấy sự bất mãn của lão già kia.

“Hoàng thượng nói gì?”

"Bệ hạ bỏ qua rồi ạ."

Ha ha, phụ thân ta thậm chí còn không buồn nghĩ xem ông ấy sẽ xấu hổ như thế nào khi làm việc này.

Nếu như ta, Thái hậu mang tiếng xấu, Hoàng đế có thể cho sắc mặt tốt sao?

Buổi chiều, Hoàng hậu đến và nói mơ hồ với ta rằng ta nên chăm sóc phụ thân ta tốt hơn.

Thế nên ta ra hiệu cho hoàng hậu gửi lời đến hoàng đế, đưa phụ thân ta đi càng xa càng tốt, đất nước càng xa càng tốt.

Ông ấy không phải nghĩ rằng mình có thể cứu người bằng con đường học tập sao? Ta sẽ cho ông ta một cơ hội để thực hiện tham vọng của mình.

“Không cần phải như thế đâu, Thái hậu.” Hoàng hậu nghe xong có vẻ sốc.

Kỳ thực ta không muốn nhìn thấy người nhà của ta, hoàng đế cùng hoàng hậu đều biết rõ, theo lý thuyết, khi tân hoàng đế lên ngôi, thê tử, gia đình, mẫu gia các loại đều sẽ được khen thưởng.

Dù ta còn trẻ nhưng vẫn là mẫu thân của hoàng thượng, nhưng ta đã giúp phụ thân ta từ chối tất cả, kẻo danh lợi và sự giàu có này sẽ hủy hoại nhân phẩm của ông ta.

"Phụ thân của ta ta hiểu rõ."

Chẳng bao lâu sau, hoàng đế hạ chiếu, chẳng biết phụ thân nghĩ thế nào, lại nghe nói Tam tỷ muốn ở lại kinh, phụ thân muốn đưa nàng đi, để tránh cho tam tỷ bị ta ức hiếp.

Ta biết ông sợ ta bắt nạt Tam tỷ, nhưng tại sao ta lại phải bắt nạt chị ta chứ?