Chương 2 - Dối Trá Trong Tình Yêu

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Chiếc Bentley từ từ tiến vào khu biệt thự.

Nửa đêm mười hai giờ, điện thoại Phó Cảnh đổ chuông.

Linh Nghiên liếc nhìn màn hình cuộc gọi—“Nhiễm Nhiễm dễ thương đáng yêu.”

Phó Cảnh lướt nhẹ tay cúp máy, ngón tay thon dài khẽ chạm vào màn hình, chưa đầy bao lâu đã vội vàng đứng dậy rời đi.

Linh Nghiên bước đến bên cửa sổ.

Trong màn đêm tăm tối vô tận, chiếc Bentley dần dần khuất xa.

Linh Nghiên gọi điện cho mẹ.

“Mẹ, con nghĩ kỹ rồi, con đồng ý cuộc hôn nhân liên minh với nhà họ Lục. Bảy ngày nữa, vừa đặt chân xuống sân bay là con sẽ đi đăng ký kết hôn với anh ta.”

Mẹ Linh đoán được con gái đã trải qua chuyện gì, bà an ủi vài câu rồi kiên nhẫn phân tích:

“Nghĩ kỹ chưa? Nghiên Nghiên, nhà họ Linh bây giờ không còn như trước, cuộc hôn nhân lần này không phải trò đùa. Nhà họ Lục và nhà họ Phó tuy cách nhau ngàn dặm, nhưng đời đời là kẻ thù, nước lửa không dung.”

“Một khi con kết hôn với nhà họ Lục, họ có thể sẽ yêu cầu con hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà họ Phó.”

Bên kia điện thoại, ánh mắt Linh Nghiên cụp xuống.

Sáu năm trước, nhà họ Linh vì mở rộng kinh doanh đã chuyển công ty ra nước ngoài, từ đó định cư ở nước ngoài.

Nhưng không lâu sau khi chuyển ra nước ngoài, nhà họ Linh gặp khủng hoảng tài chính, nhà họ Lục khi đó cũng ở nước ngoài nhiều lần ngỏ ý muốn kết thông gia với nhà họ Linh.

Nhưng bố mẹ cô biết rõ cô yêu Phó Cảnh, nên chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hy sinh hôn nhân của cô để cứu lấy công ty.

Giờ đây, cô không muốn có bất kỳ liên hệ gì với Phó Cảnh nữa, gả vào nhà họ Lục là lựa chọn tốt nhất.

“Mẹ, con nghĩ kỹ rồi, kiếp này con không muốn gặp lại Phó Cảnh nữa!”

Đầu dây bên kia, mẹ Linh im lặng vài giây rồi nói:

“Được, mai mẹ với bố con sẽ đến nhà họ Lục bàn chuyện hôn sự.”

Suốt cả đêm, Linh Nghiên không ngủ.

Sáng hôm sau, Phó Cảnh không quay về, chỉ gửi một tin nhắn.

“Nghiên Nghiên, công ty gặp chút vấn đề, anh phải đi công tác ba ngày.”

Linh Nghiên không trả lời, đặt vé máy bay bay sang nước A bảy ngày sau.

Cô bắt đầu thu dọn đồ đạc, mấy năm nay sống chung với Phó Cảnh, đồ đạc của cô cũng không ít.

Giờ nhà họ Linh gặp khó khăn về tài chính, những thứ có thể bán được cô đều đăng bán online.

Chiều tối, mạng xã hội bật thông báo có tin nhắn từ người lạ.

“Hi~ Linh Nghiên~”

Linh Nghiên mở ra xem, ảnh đại diện là tờ kết quả khám thai vừa có thai, nickname là “Nhiễm Nhiễm đang hạnh phúc.”

Tài khoản này của Tề Thư Nhiễm là tài khoản mới lập, ở chế độ riêng tư.

Chuyện mang thai cô ta không dám công khai, người theo dõi duy nhất chỉ có mình cô.

Một phút sau, Tề Thư Nhiễm chia sẻ video mới đăng trên Douyin, là ảnh Phó Cảnh đi cùng cô ta khám thai.

Kèm theo dòng chữ:

“Hí hí, ba tốt hội tụ: dịu dàng, ân cần, đại gia o( ̄▽ ̄)~”

Linh Nghiên nhìn ra dụng ý của cô ta, ấn tim rồi bình luận:

“Lấy tủy của tôi, bệnh khỏi rồi còn đến khiêu khích tôi, Tề Thư Nhiễm, bánh bao tẩm máu người ngon không?”

Hôm sau, Linh Nghiên đi tạm biệt từng cô bạn thân, tiện đường mang đồ hiệu của mình giao cho người mua.

Trên đường về nhà, cô nhận được video Douyin thứ hai mà Tề Thư Nhiễm chia sẻ.

Vẫn là mấy tấm ảnh, lần này là cảnh Phó Cảnh cùng cô ta đi chọn đồ bầu.

Màu hồng, màu trắng, mỗi bộ đồ bầu đều có kiểu dáng rất đẹp.

Linh Nghiên kéo lên xem lại video trước đó, Tề Thư Nhiễm đã trả lời bình luận của cô, giọng điệu cực kỳ ngông cuồng.

“Đâu phải tôi cầu xin cô hiến tủy cho tôi, là anh Cảnh lo cho tôi quá, ép tôi phải nhận thôi.”

Linh Nghiên bật cười lạnh, chỉ đáp lại một biểu tượng “?”

Ngày thứ ba, Linh Nghiên đem toàn bộ những món quà đã tặng Phó Cảnh suốt những năm qua—mười mấy chiếc sơ mi, giày và đồng hồ—bán hết.

Tề Thư Nhiễm lại đăng video mới.

Lần này là cảnh Phó Cảnh đặt cho cô ta một trung tâm chăm sóc sau sinh có giá trên trời.

Cô ta ngạo nghễ viết chú thích: “Biết sao được, số tôi sinh ra đã tốt mà~”

Buổi chiều, cuối cùng Phó Cảnh cũng trở về.

Anh nhìn căn phòng ngủ có vẻ trống trải, lại thấy một chiếc vali màu hồng xuất hiện bất thường, hàng lông mày rậm cau chặt lại:

“Sao nhà lại vắng thế? Mấy cái áo sơ mi em tặng anh đâu rồi? Đang yên đang lành, sao tự dưng lại mua vali?”

Linh Nghiên cụp mắt, tuỳ tiện tìm một cái cớ:

“Mấy cái sơ mi đó lỗi mốt rồi, em vứt rồi. Dạo này em tính đi du lịch, mà nghĩ lại thôi.”

Phó Cảnh còn tưởng cô giận vì mấy ngày qua anh không ở bên, liền lấy ra hợp đồng mua xe siêu sang Lamborghini bản giới hạn đã chuẩn bị sẵn:

“Mấy hôm nay anh bận công việc, nên đặt cho em một chiếc siêu xe. Đến lúc đó anh sẽ cùng em đi lấy xe.”

Linh Nghiên cúi đầu nhìn hợp đồng mua xe.

Không giống những cô gái khác mê túi hiệu, cô chỉ mê siêu xe.

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)