Chương 4 - Trở Về Phủ Thượng Thư - Đổi Mệnh Thang

04

Bọn họ lấy lý do bồi dưỡng thân thể, đem ta giam lại mấy ngày. Còn canh ta uống từng chén thuốc.

Thẳng đến ngày thứ mười mới muốn cho ta ra cửa.

Nghe nói là thừa tướng công tử tổ chức sinh thần, Thanh Huyền đạo trưởng tiếng tăm lừng lẫy cũng tham gia.

Ta nghĩ, đây là chờ không nổi, muốn đạo trưởng xem qua thuốc bọn hắn nuôi có ổn không đi!

Phương Niệm vừa đến liền đi tìm Thanh Huyền đạo trưởng mật đàm, ta thừa dịp nhiều người hỗn loạn muốn len lén theo sát, không nghĩ tới không cẩn thận lại đụng phải Trình Lãng.

Mấy ngày không gặp hắn diện một thân áo gấm, đeo túi thơm , có cả kiếm, trông như công tử hàng thật giá thật

Trông thấy ta, sắc mặt hắn đột nhiên tái đi, không nói hai lời liền cư.ỡ.ng ép lôi kéo ta đến góc khuất.

"Tô Vân nương! Ngươi làm sao tìm được tới nơi này!"

Ta nhìn hắn không nói lời nào, Trình Lãng rốt cục cũng không thèm trấn an ta nữa, hắn cười lạnh đem ta hung hăng đẩy ngã :

"Con kh!!!ốn này, ngươi thật không biết xấu hổ, bây giờ ta đã giàu có lại muốn quấy rầy ta. Ta nói cho ngươi biết, sau này ta sẽ cầu thân với danh môn quý nữ, một ả bán đậu phụ như ngươi có xứng không?"

Mới qua mấy ngày sắc mặt hắn so với người chếch ba ngày còn trắng hơn, mệnh cách còn bao nhiêu mà còn đứng đây vênh váo.

Ta chỉ cảm thấy buồn cười:

"Đều nói ngươi là công tử phủ Thừa tướng, nhưng ngươi đến cùng có phải hay không, bản thân mình còn không rõ ràng hay sao?"

Trình Lãng sắc mặt đại biến, hắn hung ác bóp lấy cổ của ta cắn răng nói:

"Ngươi ngậm miệng! Cha ta là thừa tướng! Chứ không phải gã đánh cá hôi hám kia!"

"Tiểu thư!"

Xuân Nhi kịp thời chạy đến, hoảng sợ kêu to.
Trình Lãng giật nảy mình vội vàng buông tay ra.

"Ngươi bảo nàng cái gì?"

Xuân nhi vội vàng ngăn tại trước mặt ta nói:

"Đây là tiểu thư Thượng thư phủ nhà chúng ta, đại nhân nhà ta là Hộ bộ thượng thư Phương Niệm."

Trình Lãng há hốc mồm ,ta thâm ý nói:

"Không nghĩ tới sao, ta cũng thành danh môn quý nữ rồi."

Chỉ cần nhìn vẻ mặt hung ác của Trình Lãng, ta biết hắn sẽ không bỏ qua.

Khi ta chưa có gì, hắn đã muốn gi///ết ta , bây giờ ta có năng lực chống lại hắn, có thể tiết lộ thân phận của hắn bất cứ lúc nào. Nếu ta sống thêm một ngày nữa hắn cũng sẽ không yên tâm.

Ăn cơm xong, Phương phu nhân dẫn ta đi gặp Thanh Huyền đạo sĩ, yêu đạo sĩ nhìn ta từ trên xuống dưới, hài lòng gật đầu..

Ta ớn lạnh toàn thân, lấy cớ thân thể khó chịu lui về phòng nghỉ ngơi.

Vừa tới phòng liền nhận được mật tín Trần Lãng gửi tới, nói hắn vừa mới là nhất thời hồ đồ, kỳ thật vẫn nghĩ cưới ta, cầu ta ra ngoài cùng hắn gặp một lần.

Đây là muốn động thủ à?

Ta cười lạnh đem tờ giấy đốt, để người kia trở về lời nói, hẹn hắn tại hòn non bộ.

Lúc đi ngang qua hậu viện , ta đã nhìn thấy có hộ vệ canh giữ sau hòn non bộ, chắc là có quý nhân đang đàm đạo.

Tại phủ Thừa Tướng còn có thể có loại đãi ngộ này, làm sao có thể là người thường?

Trình Lãng vênh váo cái danh công tử nhà Thừa tướng, nhưng hắn không biết, mình căn bản là không đáng một đồng.

Ta ngược lại muốn xem xem, khi hắn gây họa, thừa tướng có thể bảo đảm mạng hắn hay không?


Cmnn!!!!!

Khá lắm, Ta thế mà cũng là đổi mệnh thang!

Bọn hắn sợ ta chạy, liền lôi ta về Thượng thư phủ.

Phương Thượng Thư Phương Niệm tuổi trên năm mươi cùng phu nhân y phục xộc xệch đứng đợi cửa, trông thấy ta thì ôm chầm lấy ta và bắt đầu khóc.

"Nữ nhi của ta a, ngươi chịu khổ rồi a!"

Ta cứng nhắc giật giật khóe miệng.

Bọn hắn vui đến phát khóc không phải sao?

Hai ông bà già này chắc hẳn đang vô cùng vui mừng khi tìm được ta là vật tế thần cho họ.

Đừng nói bây giờ không thể trốn , cho dù ta có trốn thoát, ta cũng không thể rời khỏi kinh thành .