Chương 10 - Giọt Lệ và Sự Thật - Đổi Mệnh Thang
10
"Vân Nương, hiện tại gia tộc chúng ta đang bị nhắm tới. Nếu cứ tiếp tục như vậy, phụ thân của con có thể sẽ không giữ được chức quan. Con cùng Thái tử điện hạ có quan hệ tốt, có thể lén lút nhờ hắn giúp đỡ được không?"
Ta cầm khăn tay yên lặng lau nước mắt:
"Tất nhiên rồi, nương, nữ nhi mới trở về nhà không bao lâu, ai có thể nghĩ tới lại sẽ có tai họa như thế. Mẫu thân yên tâm, ngày mai ở Đại Lý Tự , điện hạ sẽ ra mặt làm chứng, chứng minh Phương Như Thanh là tự vệ mới gi//ết người."
Phương phu nhân lúc này mới thở dài một hơi:
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, con thật sự là nữ nhi ngoan của nương."
Phương gia cùng Nghiêm gia bản án lại liên lụy ra nhiều vụ án khác, mỗi người bọn họ đều mục nát, chuyện không hề nhỏ. Thiết triều, Hoàng đế thân phong làm chủ thẩm, hai bên là tam ti bồi thẩm.
Thái tử dựa theo ước định thăng đường nói: "Cô tận mắt nhìn thấy, Phương cô nương là vì tự vệ mới nhổ trâm đả thương người."
Lời này vừa ra, Phương Niệm lập tức thở dài một hơi.
Còn không có thở một ngụm, chỉ nghe chủ thẩm đại thần lại nói: "Mặc dù án bên đường đả thương người đã có kết luận, nhưng Hộ bộ thượng thư Phương Niệm tham ô nhận hối lộ có một nhân chứng mới."
Phương Niệm kinh hãi.
Hắn những năm này làm việc từ trước đến nay xử lý đến sạch sẽ, từ đâu mà có nhân chứng?
Thẳng đến khi nhìn thấy ta, trên mặt hắn trắng bệch.
"Lại là ngươi ······"
Ta tại công đường quỳ xuống đất, cất giọng nói:
"Ta chính là Phương Niệm chi nữ, ta làm chứng, cha ta tham ô nhận hối lộ, nuốt riêng tiền cứu tế , còn kết bè kết cánh. Tự mình nuôi quân."
Lời này vừa ra, cả sảnh đường xôn xao.
Chủ thẩm quan cũng chưa từng thấy qua tình huống nữ nhi cáo cha , lập tức hỏi:
"Ngươi có chứng cứ không?"
Ta từ trong ngực móc ra một xấp đồ :
"Đây là sổ sách, còn có thư cùng vây cánh bàn bạc tới lui , phía trên đều có con dấu của hắn, có thể kiểm tra thực hư."
Khi ta lấy ra những vật này , Phương Niệm không ngồi yên được nữa, lời ta còn chưa nói hết, hắn đã xanh mặt xông lên mắng to:
"Ngươi... tiện nhân này, ngươi muốn hại ta!"
Hắn nói một cách chính đáng:
"Nữ tử này miệng đầy mê sảng, nàng căn bản cũng không phải là nữ nhi của ta, là ta thấy đáng thương mới nhặt lấy một bé gái mồ côi nuôi dưỡng, không nghĩ tới nàng vậy mà lấy oán trả ơn, muốn hủy Phương gia ta a!"
Thái tử nghe vậy, có chút khiếp sợ nhìn về phía ta.
Ta lại bày ra bộ dạng cực độ bi thương
nhìn về phía Phương Niệm, nức nở nói:
"Cha, con chỉ là không đành lòng nhìn cha mắc thêm lỗi lầm nữa, cha sao có thể nói con không phải con gái của người ? Nhiều người như vậy có thể làm chứng mà."
"Ai! Ai có thể làm chứng?!"
Nhưng hắn không nghĩ tới, ta thật có nhân chứng.
Đầu tiên thăng đường chính là hạ nhân trong phủ .
Xuân nhi cùng những người làm quỳ gối trên công đường nói:
"Lão gia nói tiểu thư là con gái ruột thất lạc nhiều năm , tất cả mọi người đều nghe thấy được"
"Lão gia còn để cho ta cẩn thận hầu hạ, không được sai sót."
"Còn nói Phương tiểu thư Phương Như Thanh trước kia là giả."
Nghiêm Tướng quân giận dữ, trực tiếp xông lên đạp một cước: "Hay lắm! Ngươi, cái tên Phương Niệm kia, ngươi vì một khuê nữ giả lại muốn cùng ta cá chết lưới rách!"
Phương Niệm có miệng khó trả lời.
Về sau đến chính là tiểu thương trên đường
"Đây không phải là Phương tiểu thư sao? Tất cả mọi người đều biết mà."
"Phương tiểu thư tâm địa thiện lương, trợ giúp lưu dân, thật là tâm địa Bồ Tát !"
Phương Niệm sắc mặt trắng bệch.
Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, trước kia tìm ta đến làm thuốc, chỉ là muốn đem ta cầm tù ở nhà lừa gạt mấy ngày, chờ đổi mệnh xong, hắn đại khái có thể với bọn hạ nhân là mình tính sai, ta không phải nữ nhi của hắn, thân còn mang bệnh hiểm nghèo chếch bất đắc kỳ tử.
Hắn cho là ta ngày ngày đi ra ngoài là cùng Thái tử chơi đùa, thật tình không biết là ta lại thu mua lòng người.
Hiện tại tất cả mọi người đều nói ta là nữ nhi của hắn.
Ta lòng này thiện lương, có phần được bách tính tín nhiệm, có sức thuyết phục hơn bất kỳ bằng chứng nào khác..
"Vân Nương, hiện tại gia tộc chúng ta đang bị nhắm tới. Nếu cứ tiếp tục như vậy, phụ thân của con có thể sẽ không giữ được chức quan. Con cùng Thái tử điện hạ có quan hệ tốt, có thể lén lút nhờ hắn giúp đỡ được không?"
Ta cầm khăn tay yên lặng lau nước mắt:
"Tất nhiên rồi, nương, nữ nhi mới trở về nhà không bao lâu, ai có thể nghĩ tới lại sẽ có tai họa như thế. Mẫu thân yên tâm, ngày mai ở Đại Lý Tự , điện hạ sẽ ra mặt làm chứng, chứng minh Phương Như Thanh là tự vệ mới gi//ết người."
Phương phu nhân lúc này mới thở dài một hơi:
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, con thật sự là nữ nhi ngoan của nương."
Phương gia cùng Nghiêm gia bản án lại liên lụy ra nhiều vụ án khác, mỗi người bọn họ đều mục nát, chuyện không hề nhỏ. Thiết triều, Hoàng đế thân phong làm chủ thẩm, hai bên là tam ti bồi thẩm.
Thái tử dựa theo ước định thăng đường nói: "Cô tận mắt nhìn thấy, Phương cô nương là vì tự vệ mới nhổ trâm đả thương người."
Lời này vừa ra, Phương Niệm lập tức thở dài một hơi.
Còn không có thở một ngụm, chỉ nghe chủ thẩm đại thần lại nói: "Mặc dù án bên đường đả thương người đã có kết luận, nhưng Hộ bộ thượng thư Phương Niệm tham ô nhận hối lộ có một nhân chứng mới."
Phương Niệm kinh hãi.
Hắn những năm này làm việc từ trước đến nay xử lý đến sạch sẽ, từ đâu mà có nhân chứng?
Thẳng đến khi nhìn thấy ta, trên mặt hắn trắng bệch.
"Lại là ngươi ······"
Ta tại công đường quỳ xuống đất, cất giọng nói:
"Ta chính là Phương Niệm chi nữ, ta làm chứng, cha ta tham ô nhận hối lộ, nuốt riêng tiền cứu tế , còn kết bè kết cánh. Tự mình nuôi quân."
Lời này vừa ra, cả sảnh đường xôn xao.
Chủ thẩm quan cũng chưa từng thấy qua tình huống nữ nhi cáo cha , lập tức hỏi:
"Ngươi có chứng cứ không?"
Ta từ trong ngực móc ra một xấp đồ :
"Đây là sổ sách, còn có thư cùng vây cánh bàn bạc tới lui , phía trên đều có con dấu của hắn, có thể kiểm tra thực hư."
Khi ta lấy ra những vật này , Phương Niệm không ngồi yên được nữa, lời ta còn chưa nói hết, hắn đã xanh mặt xông lên mắng to:
"Ngươi... tiện nhân này, ngươi muốn hại ta!"
Hắn nói một cách chính đáng:
"Nữ tử này miệng đầy mê sảng, nàng căn bản cũng không phải là nữ nhi của ta, là ta thấy đáng thương mới nhặt lấy một bé gái mồ côi nuôi dưỡng, không nghĩ tới nàng vậy mà lấy oán trả ơn, muốn hủy Phương gia ta a!"
Thái tử nghe vậy, có chút khiếp sợ nhìn về phía ta.
Ta lại bày ra bộ dạng cực độ bi thương
nhìn về phía Phương Niệm, nức nở nói:
"Cha, con chỉ là không đành lòng nhìn cha mắc thêm lỗi lầm nữa, cha sao có thể nói con không phải con gái của người ? Nhiều người như vậy có thể làm chứng mà."
"Ai! Ai có thể làm chứng?!"
Nhưng hắn không nghĩ tới, ta thật có nhân chứng.
Đầu tiên thăng đường chính là hạ nhân trong phủ .
Xuân nhi cùng những người làm quỳ gối trên công đường nói:
"Lão gia nói tiểu thư là con gái ruột thất lạc nhiều năm , tất cả mọi người đều nghe thấy được"
"Lão gia còn để cho ta cẩn thận hầu hạ, không được sai sót."
"Còn nói Phương tiểu thư Phương Như Thanh trước kia là giả."
Nghiêm Tướng quân giận dữ, trực tiếp xông lên đạp một cước: "Hay lắm! Ngươi, cái tên Phương Niệm kia, ngươi vì một khuê nữ giả lại muốn cùng ta cá chết lưới rách!"
Phương Niệm có miệng khó trả lời.
Về sau đến chính là tiểu thương trên đường
"Đây không phải là Phương tiểu thư sao? Tất cả mọi người đều biết mà."
"Phương tiểu thư tâm địa thiện lương, trợ giúp lưu dân, thật là tâm địa Bồ Tát !"
Phương Niệm sắc mặt trắng bệch.
Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, trước kia tìm ta đến làm thuốc, chỉ là muốn đem ta cầm tù ở nhà lừa gạt mấy ngày, chờ đổi mệnh xong, hắn đại khái có thể với bọn hạ nhân là mình tính sai, ta không phải nữ nhi của hắn, thân còn mang bệnh hiểm nghèo chếch bất đắc kỳ tử.
Hắn cho là ta ngày ngày đi ra ngoài là cùng Thái tử chơi đùa, thật tình không biết là ta lại thu mua lòng người.
Hiện tại tất cả mọi người đều nói ta là nữ nhi của hắn.
Ta lòng này thiện lương, có phần được bách tính tín nhiệm, có sức thuyết phục hơn bất kỳ bằng chứng nào khác..