Chương 2 - Đêm Ngủ Chung Cùng Chồng

【Sắp tới nữ phụ không bốc trúng nam chính sẽ bắt đầu nổi điên cho coi~ Đòi đổi lều với nữ chính ngay tại chỗ, nam chính sẽ từ chối thay nữ chính, ngọt chết luôn!】

【Nữ phụ còn định giật tóc nữ chính, bị nam chính kéo ra rồi đẩy ngã xuống đất, đã gì đâu cho hết giận!】

【Thời đại nào rồi mà còn tưởng hôn nhân sắp đặt là chính thất? Nữ chính mới là chân ái của nam chính, là Bạch Nguyệt Quang bao năm trời đó biết không!】

【Sau này nữ phụ sống chết không chịu ly hôn, còn lấy chức vụ của nam chính ra uy hiếp hai người họ, khiến nữ chính hiểu lầm rồi đau lòng. Cũng may nam chính ra mặt bảo vệ, khiến nhà nữ phụ phá sản luôn. Nữ phụ còn định bắt cóc nữ chính, kết cục lại bị bọn bắt cóc hành hạ đến chết, đúng là đáng đời!】

Tôi lạnh toát cả người.

Không muốn tin.

Nhưng tim lại đập thình thịch.

Tôi không biết mấy dòng phụ đề đó là thật hay giả.

Nhưng nếu tôi không làm những chuyện đó…

Nếu không cản đường họ ở bên nhau, ngoan ngoãn ly hôn với Phó Trầm Diễn…

Liệu có thể tránh được những kết cục khủng khiếp kia không?

3

Kết quả bốc thăm rất nhanh đã có.

“Ai bốc trúng số giống nhau thì tối nay ngủ chung một lều, không được đổi lại!”

Mọi người lần lượt giơ số của mình ra.

Quả nhiên, Phó Trầm Diễn và Lý Minh Vi bốc trúng cùng một con số.

Không ít người ở đây biết chuyện cũ của họ.

Dù không nói ra, nhưng vẻ mặt đều tràn đầy hào hứng hóng chuyện.

Lý Minh Vi mặt đỏ ửng, đôi mắt lấp lánh ngại ngùng nhìn Phó Trầm Diễn.

“Vậy… có vẻ không tiện lắm nhỉ… Hay là… để em đổi với chị dâu nhé?”

Phó Trầm Diễn hơi nhíu mày.

Ánh mắt nhìn tôi sâu thẳm, mang theo cảnh cáo rõ rệt.

Trên màn hình cũng hiện lên phụ đề:

【Nữ chính đúng là khí chất hơn người, xinh đẹp lại biết điều. Không muốn làm khó nam chính nên chủ động đề nghị đổi lều, không giống ai đó sắp sửa mất mặt phát cuồng đến nơi rồi~】

【Cười chết mất, báo luôn số căn cước công dân của nữ phụ cho rồi! Nhưng nam chính còn gấp hơn cả cổ đấy nhé, vừa nghe nữ chính muốn đổi là siết chặt lưng liền, sợ nữ chính bị đàn ông khác chiếm mất ấy mà, trời ơi ngọt xỉu~】

【Thật sự chịu không nổi nữ phụ luôn, ngay từ đầu người ta đã từ chối rồi, mà còn nhất quyết bốc thăm cho bằng được. Tui xem mà cũng thấy xấu hổ thay cho bả.】

Cảm nhận được ánh mắt dữ dội của Phó Trầm Diễn.

Ngực tôi nghẹn lại.

Các đốt ngón tay siết chặt tờ phiếu trắng bệch.

Không muốn tự làm mình xấu hổ thêm, tôi cố gắng nở nụ cười.

“Không cần đâu, cứ theo kết quả bốc thăm đi.”

Người bốc trúng số giống tôi chính là bạn thanh mai trúc mã ở quê – Lục Hành Chu.

Lúc nhỏ, chúng tôi còn từng được hai nhà đính hôn cho.

Nhưng sau khi tôi kết hôn, quan hệ giữa hai người dần trở nên xa cách.

Tôi chủ động ngồi xuống bên cạnh anh ấy, vai chạm vai.

Gắng gượng nuốt xuống nỗi chua xót trong lòng, không nhìn về phía Phó Trầm Diễn.

Tôi vươn tay khoác lấy cánh tay Lục Hành Chu, giả vờ bình thản cười với anh.

“Tối nay… làm phiền anh rồi.”

Lục Hành Chu toàn thân khựng lại.

Muốn rút tay về, nhưng lại nhìn thấy viền mắt hơi đỏ của tôi.

Cuối cùng… cũng không nhúc nhích nữa.

Cả không gian lặng đi như tắt tiếng.

Phụ đề cũng sững lại, như thể đang bàng hoàng:

【Chuyện gì vậy? Nữ phụ lại không nổi điên sao? Thế nam chính còn dạy dỗ gì nữa? Làm sao mà mở màn cho màn bảo vệ nữ chính rồi tình yêu ngọt ngào được đây?】

【Nữ phụ chẳng lẽ tưởng dựa vào việc thân mật với người yêu cũ là có thể khiến nam chính ghen à? Buồn cười thật! Nam chính có thèm để tâm đâu? Cô ta chỉ đang tự biến mình thành người phản bội công khai, chẳng ra thể thống gì, đúng là tư tưởng lệch lạc!】

【Ủa rồi mấy người nói “tam quan” (ba quan niệm chuẩn mực) nghe buồn cười thật đấy, chứ mấy người đẩy thuyền cho nam nữ chính ngoại tình thì lại không lệch hả?】

【Làm sao giống nhau được? Nam nữ chính là tình yêu tự do, là cặp đôi định mệnh đó! Còn nữ phụ là cái gì? Là con hề chiếm vị trí người khác thôi! Đồ tàn dư phong kiến của hôn nhân sắp đặt! Tối nay nam chính ly hôn theo hợp đồng xong, còn cô ta có phần gì nữa không?】

【Gớm thật đấy, đang ở chỗ đông người mà lại tỏ ra thân mật với người yêu cũ, bị nhục đến thế mà nam chính nào chịu nổi? Đợi bị trả thù đi!】

Phó Trầm Diễn siết chặt tay thành nắm đấm, ngón tay trắng bệch.