Chương 6 - Đế Vương Tâm Kế

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Ta bị chấn động đến mức đầu óc ong ong…

Nếu là ta, đã đánh đến mức này rồi, thì kiểu gì cũng phải đánh tiếp chứ, cược một ván lớn chứ!

Nếu chỉ cần một lời xin lỗi, thì xông thẳng vào hoàng cung, dí dao vào cổ hoàng đế, bắt hắn nói một câu chẳng phải nhanh hơn à?

Vậy mà hắn lại không đánh nữa, quay đầu hồi binh?!

Mẹ kiếp!

Hắn không sợ bị binh sĩ của mình chém nát thành bánh thịt sao???

Quả nhiên, điều ta sợ nhất vẫn xảy ra.

Đội quân của Lưu Pháo lại quay về!

Và lần này là thật sự tuyên chiến!

Ta nhận được thư từ bên kia:

“Quan Ngoại Vương Lưu Pháo hôm qua bất ngờ mắc bệnh chết rồi! Ta nghi ngờ là do tên chó hoàng đế ngươi hạ độc!”

“Ta, Kiều Chủ Phong, nhất định phải báo thù cho Quan Ngoại Vương!”

Rõ ràng, Kiều Chủ Phong đã chém Lưu Pháo thành bánh thịt rồi.

Hắn muốn làm hoàng đế rồi!

Đã vậy, thì gặp nhau trên chiến trường thôi!

Chỉ tiếc, cho bốn mươi vạn Kiều Phong kia.

Tiếp theo là một trận đại chiến kinh thiên động địa, có thể thay đổi vận mệnh cả vương triều, chính thức bùng nổ!

Phe ta có hai mươi vạn Quan Vũ, tay cầm đại đao 400 cân, dưới sự dẫn dắt của thống soái Quan Phi Vũ, từ bỏ giữ thành, toàn quân xuất kích, đánh thẳng vào đại doanh địch!

Trận này, trời đất mù mịt!

Trận này, máu chảy thành sông!

Trận này, thiên địa đều chấn động!

Cuối cùng!

Hai mươi vạn Quan Vũ của phe ta tiêu diệt toàn bộ bốn mươi vạn Kiều Phong của địch!

Tỉ lệ thương vong là 1 chọi 100.

Tức là, một Quan Vũ cân được một trăm Kiều Phong.

Trong đó, thống soái Quan Phi Vũ mạnh nhất, một mình chém giết vạn người, đạt được thành tựu “vạn nhân trảm”!

Thật quá khủng khiếp!

Và ta đã dùng ống nhòm tận mắt chứng kiến, Kiều Chủ Phong oai phong lẫm liệt kia, vừa xuất hiện đã bị Quan Phi Vũ chém một đao bay đầu!

Giống hệt như cắt thịt lợn bên đường.

Hiển nhiên, nhị đệ của ta là vô địch thiên hạ!

……

Sau trận chiến này, ta bắt đầu luận công ban thưởng.

Ta phong cho Quan Phi Vũ làm Phó Hoàng Đế thường trực.

Ta dám làm vậy, chẳng vì gì khác, chỉ vì ta tin hắn!

Chỉ vì hắn họ Quan!

Nếu hắn mà họ Tư Mã, ta mẹ nó đã xắt hắn thành bánh thịt từ lâu rồi!

【9】

Lúc này đây, tất cả kẻ địch đều đã bị ta thanh trừ sạch sẽ.

Ta trở thành hoàng đế mãn cấp đúng nghĩa, một thân nắm trọn hoàng quyền, chính quyền và binh quyền.

Không phải ta nói khoác chứ, đại thánh vương triều của ta hiện giờ, đã là thiên hạ vô địch.

Chỉ dựa vào hai mươi vạn Quan Vũ thôi, quốc vận cũng đủ để kéo dài thêm ba trăm năm!

Trừ khi thật sự có tu sĩ xuất hiện.

Nhưng mà, cái thế giới này dường như rất thích tăng độ khó cho ta.

Bỗng một ngày nọ!

Một người khổng lồ cao gần trăm mét từ trên trời giáng xuống!

Nhìn qua thì thấy rõ ràng là Ultraman!

Hơn nữa còn là Ultraman đầu buộc hai bím tóc!

Rõ ràng là giống cái!

“Lý Nhất Linh! Ngươi còn nhận ra ta không?” Nữ Ultraman cất tiếng như sấm nổ.

Ta sững sờ… đầu óc trống rỗng trong chốc lát…

Giọng nói này, sao mà quen thuộc thế?

“Không ổn! Là ngươi! Liễu Như Yên! Ngươi không phải đã bị trẫm xử trảm cả tộc rồi sao?” Ta cuối cùng cũng phản ứng lại.

Liễu Như Yên cười lạnh:

“Đúng là ta đã bị ngươi tru di tam tộc, diệt cả cửu tộc, nhưng ta có hệ thống! Hệ thống giúp ta sống lại!”

“Không chỉ sống lại, hệ thống còn tặng ta bộ giáp cơ giáp Ultraman này!”

“Lần này, ta nhất định phải báo thù!”

Nghe đến đây, lòng ta lạnh toát!

Mẹ kiếp, Như Yên đại đế, quả nhiên đáng sợ như lời đồn!

Ngay cả ta, một kẻ xuyên không, cũng không thể địch lại nàng!

Xong đời rồi, xong thật rồi, lần này toang rồi.

Nhưng đúng lúc này…

“Bệ hạ đừng hoảng!”

Chỉ thấy lão thái giám xoẹt một cái bay vụt đến trước mặt ta!

Đúng vậy! Ta không nhìn lầm!

Ông ấy thật sự biết bay!

“Bệ hạ, thật không giấu gì ngài, thần thực ra là một tu sĩ ẩn thế!”

“Thần luôn ở bên ngài, thực hiện hành trình hóa phàm!”

Lão giải thích.

“Muốn hóa thần, trước phải hóa phàm?” Ta buột miệng hỏi.

“Ồ? Bệ hạ hiểu tu tiên?” Lão thái giám kinh ngạc.

“Cũng biết sơ sơ. Vậy ông hóa phàm thành công rồi à? Bây giờ đã là tu sĩ hóa thần rồi sao?”

Lão gật đầu đầy trang trọng.

Nghe đến đây, ta thầm thở phào: trận này, xem ra ổn rồi!

Ta lặng lẽ lùi ra sau, trốn sau lưng lão thái giám, chỉ tay về phía Liễu Như Yên cao trăm mét, nói:

“Giết nàng!”

Lão thái giám gật đầu, xoẹt một cái lao thẳng tới!

Chỉ thấy ông ta đưa ngón tay ra, quát lớn:

“Đại hoang tù thiên chỉ!!!”

Chớp mắt, một ngón tay khổng lồ từ trời giáng xuống!!!

Mang theo uy thế không thể hình dung nổi, chỉ nhẹ nhàng điểm xuống, đã khiến Liễu Như Yên nổ banh xác!

Ta: “!!!!!!!!”

……

Ta tên là Lý Nhất Linh.

Nửa tháng trước, ta là hoàng đế của Đại Thánh vương triều.

Hiện tại ta là nghĩa tử của lão thái giám.

Lão thái giám nói ta có tư chất đại đế, thế nên ta theo ông ấy, chính thức bước vào con đường tu tiên.

Tuy làm hoàng đế cũng không tệ, nhưng tu tiên đối với ta mà nói, có lẽ là một bầu trời rộng lớn hơn — trích lời MC.Cao Dục Lương.

À đúng rồi, Quan Phi Vũ cũng đi theo chúng ta.

Ta tin rằng, với thân phận xuyên không của mình, chắc chắn sẽ tỏa sáng trong thế giới tu tiên!

(Toàn thư hoàn)

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)