Chương 11 - Đánh Đu Với Thái Tử
62
Đại ca thấy Tấn vương rời đi,
Cũng đi luôn.
Dù sao huynh ấy cũng khá bận.
Ta mím môi.Thô lỗ kéo tay Thái tử, lôi hắn về viện của mình, đóng sập cửa phòng lại.
Ta ấn hắn ngồi xuống.
Hắn cau mày:”Làm gì vậy?”
Ta trực tiếp ngồi lên đùi hắn, đè hắn ra hôn luôn.
Thèm chết đi được.Sao mang thai rồi, ta lại càng muốn chuyện đó thế này?!
Khi hôn đến được rồi, ta mới thấy dễ chịu một chút.
Nhưng lại cảm thấy vẫn chưa đủ.
63
Hai chúng ta ngồi trên nhuyễn tháp, hôn nhau không dứt.
Đến khi tách ra được, ta thở hổn hển.
Dù hắn con người không ra sao, nhưng khuôn mặt này thì không sai được.
Ta đưa tay cởi áo hắn.
Hắn giữ tay ta lại:”Ngươi đang mang thai.”
Ta đáp:”Ta muốn.”
Hắn nhíu mày:”Ngươi bị bệnh à?”
Ta trừng mắt:”Ngươi nghĩ mắng ta như vậy là khác biệt à? Hừ, nực cười!”
Hắn không cho cởi, ta cứ nhất quyết cởi.
Giằng co mãi, ta bực quá đánh hắn một cái:”Ngươi hiểu gì về cơn thèm của phụ nữ mang thai hả?! Đồ đầu to quái dị!”
Hắn ôm ta, dỗ dành:”Chờ ngươi sinh xong rồi hãy nói.”
Ta hét to:”Sinh cái đầu nhà ngươi!”
Hắn thở dài:”Được rồi, được rồi. Dạo này ăn uống thế nào?”
Ta mặc kệ hắn, tựa vào ngực hắn, nhìn yết hầu hắn lăn lên lăn xuống mà thèm nhỏ dãi.
Hắn vẫn lải nhải:”Yên tâm dưỡng thai, đợi đại hôn, đừng động vào cái này cái kia…”
Rồi lại nói:”Ngươi ít ở gần Tấn vương thôi, lỡ như ngu ngốc lây truyền được, sau này con ra đời cũng là đứa ngốc thì sao?”
Ta nói:”Đợi ta sinh xong, ta sẽ chơi chết ngươi. Ta sẽ ăn sạch ngươi, từ trong ra ngoài.”
Hắn bình thản:”Ngươi muốn gì, cứ nói với hai nha hoàn ta cử tới, họ sẽ lo liệu. Nếu không lo nổi, sẽ báo lại với ta.”
Ta lập tức tỉnh cả người, mắt sáng như sao:”Ta muốn đệ đệ trong cặp huynh muội hôm trước, ngươi đưa hắn vào Đông cung đi. Nhớ tìm thêm vài mỹ nam nữa cho ta.
Chuyện này biểu ca ta chỉ cần nhìn là biết làm, ngươi học theo chút đi.”
64
Thái tử cười cười đầy hứng thú:”Ồ? Hai người định xây bể nước trong cung, làm tửu trì nhục lâm đúng không?”
Ta gật đầu:”Đúng vậy. Chúng ta đã chia cung điện xong rồi.”
Rồi ta thở dài u sầu:”Nếu ta lấy ngươi, sau này biểu ca lập ta làm hoàng hậu, e là sẽ có người phản đối.”
Ta lại tự an ủi:”Nhưng biểu ca nhất định sẽ đứng ra chống đỡ cho ta. Từ nhỏ đến lớn, thứ gì tốt, huynh ấy đều chia cho ta.”
Thái tử:”… Hai người… gan thật đấy.Ta phải đến thăm ngươi nhiều hơn, ta sợ con ta cũng thành ngốc mất.”
Ta nói:”Chiêu ‘dục cầm cố túng’ này, vô dụng với ta.”
Hắn:”Có thời gian thì đọc sách đi, đại cô nương.”
Ta: ……
65
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Ta thành thân với Thái tử.
Tối hôm đó vẫn phải giữ chay.
Mỹ nam thì có thể nhìn, nhưng không được ăn.
Khiến ta như ngứa ngáy cả người.
Cả thai kỳ cũng vậy!
Có điều, tên chó Thái tử này cũng không tệ lắm.
Để thu hút sự chú ý của ta, hắn giả vờ khúm núm, chăm sóc ta rất chu đáo.
Hừ, nhưng lòng ta với biểu ca sẽ không thay đổi!
66
Mười tháng mang thai, ta hạ sinh một tiểu công chúa.
Tấn vương còn vui hơn cả ta và Thái tử.
Ngày nào cũng chạy tới Đông cung.
Rồi nhìn đứa bé, nói:”Con ơi, gọi cha đi, cha là cha con nè.”
Thái tử: ……
Ta kể hết chuyện ta làm với Thái tử cho Tấn vương.
Hy vọng hắn thắng trong trận chiến đoạt đích.
Kết quả: Lão hoàng đế chết rồi, cũng không chờ hắn được lập làm Thái tử!
Tấn vương nói:”Ta từng hỏi phụ hoàng.Phụ hoàng nói vốn dĩ rất ghét Thái tử,
Nhưng sau khi biết sủng phi của hắn ở Bắc địa làm càn, bị bao nhiêu người dâng sớ tố cáo, lại cảm thấy an tâm, thấy Thái tử cũng chẳng được ai bảo vệ, nên không muốn phế nữa.”
“Phụ hoàng còn nói, trước kia thấy Thái tử chẳng ra gì,
Sau lại thấy hắn có thể giành vợ với ta, còn nhẫn nhịn làm trò lấy lòng ngươi, lại cảm thấy hắn cũng là người có tình cảm.
Phụ hoàng còn bảo, biết ta định sửa sang lại cả hoàng cung, sợ sau khi chết bị tổ tông trong đất lôi ra đánh.
Ông còn nói, ngươi lấy Thái tử, hắn sẽ không xử ta và mẫu phi, cũng xem như là chuyện tốt.”
Chúng ta lặng lẽ nhìn nhau.
Không nói nên lời.
Nhìn ánh nắng trong viện rơi xuống.
Lệ khẽ rơi nơi khóe mắt.
Thái tử đăng cơ, rất có thể người đầu tiên bị giết, chính là hai chúng ta.
(Nhưng…)
Hoàng cung rất yên ắng.
Rất vắng lặng.
Không có mỹ nam như tưởng tượng.
Ngay cả mỹ nữ cũng không!
Có hồ nước.
Nhưng trong đó chẳng có mỹ nam các kiểu đang tắm chờ ta bắt từng người.
Chỉ có một đại mỹ nam, dắt theo một tiểu công chúa trắng trẻo như ngọc, đang cùng nhau bơi lội.
Tiểu công chúa cười khanh khách.
Đại mỹ nam quay sang gọi ta:”Lại đây, đại cô nương, mau tới bắt bọn ta đi!”
Tiểu công chúa gọi:”Lại đây, mẫu hậu, mau tới bắt bọn con nè!”
Bắt cái gì mà bắt.Ta âm thầm trợn trắng mắt.
Nhưng ngoài miệng lại giả bộ hào hứng:”Lại đây, mẫu hậu tới đây~~!”
HẾT