Chương 28 - Đã Lỡ Thích Em Nhiều!

[FULL] Nguyện Vì Em Mà Rơi Xuống Hồng Trần

Tác giả: Chiếu Dạ

Edit: Yêu Phi

☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★

Tôi là công chúa Bắc Kinh, đêm tôi và phật tử chứng nhận kết hôn, hắn nói với tôi: “Tôi tin Phật, làm phiền phu nhân sau này chia phòng ngủ.”

Tôi cười nhạt: “Không sao, tôi tôn trọng tín ngưỡng của anh.”

Sau khi cưới, hằng đêm tôi nhảy disco, ôm mẫu nam mở party.

Thẩm Chất Dã lạnh lùng cầm chuỗi hạt, không hề để ý đến chuyện này.

Đêm hôm tôi uống say, tiến vào trong chăn của hắn, phát hiện ra bí mật động trời.

Vết bớt hình hoa sen trên lưng của hắn, chỉ cần sờ một cái sẽ động tình…

1

Tên tôi là Giang Vi Trần, là công chúa Bắc Kinh vừa ra đời đã ngậm thìa vàng.

Thầy bói nói mệnh tôi mỏng, phải gả cho người đàn ông trên lưng có vết bớt hình hoa sen mới có thể hóa giải.

Nếu không, tôi chỉ sống không quá 23 tuổi.

Năm nay, tôi 22, là đứa con duy nhất trong nhà, nhà họ Giang còn có gia sản trăm tỷ chờ tôi kế thừa.

Cha tôi tìm hiểu khắp nơi, biết được trong Liên Hoa Tự có một vị phật tử trẻ tuổi để tóc tu hành, trên lưng có vết bớt hình hoa sen.

Cha tôi dẫn tôi đi tới Liên Hoa Tự hỏi thăm vị phật tử này.

Nhưng phật tử nghe thấy cách giúp tôi hóa giải là phải cưới tôi, bèn từ chối gặp mặt.

Tôi quỳ ở ngoài phật đường tới nửa đêm, trời bỗng đổ trận mưa to.

Cả người tôi ướt đẫm, đầu gối cũng tê dại, phật tử Thẩm Chất Dã đi từ trong phật đường ra ngoài.

Ngũ quan anh tuấn, dáng người cao thẳng, lạnh lùng như một đóa hoa sen không nhiễm bụi trần.

Rõ ràng chỉ khoảng 20 tuổi, nhưng trên người lại lộ ra sự cao ngạo khó tả.

Hắn đứng trong mưa, nói với tôi: “Đứng dậy đi, tôi đồng ý với cô là được.”

Tôi đi theo Thẩm Chất Dã vào phật đường.

Bất chấp toàn thân ướt đẫm, tôi lấy dũng khí đưa ra yêu cầu: “Có thể cho tôi xem vết bớt hoa sen trên lưng anh không?”

Hắn do dợ một lát, cởi áo ra, để lộ cơ thể cường tráng.

Tôi nhìn chằm chằm, dáng người đúng là không tệ.

Càng thần kỳ là, vết bớt hoa sen kia gặp nước thì nở rộ, sinh động như thật.

Tôi không nhịn được, đưa tay ra sờ, đầu ngón tay còn chưa đụng tới đã bị hắn tóm lấy.

“Cô Giang, chỉ có thể nhìn, không thể chạm vào.”

Tôi rút tay về, khẽ đáp: “Được, vậy không sờ nữa.”

2

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Chất Dã theo tôi xuống núi.

Cha tôi và hắn đã bàn bạc xong, hắn lấy giấy chứng nhận kết hôn với tôi, cùng chung sống một năm.

Một năm sau, khi kiếp nạn của tôi thành công hóa giải, chúng tôi sẽ đi lấy giấy ly hôn.

Đến lúc đó, hắn có thể tùy ý rời đi.

Tôi và Thẩm Chất Dã chuyển vào căn biệt thự kiểu dáng Trung Quốc mà cha mẹ mua cho chúng tôi.

Biệt thự này còn đặc biệt xây thêm phật đường ở lầu 1 cho Thẩm Chất Dã.

Tối ngày chúng tôi lấy giấy chứng nhận kết hôn, Thẩm Chất Dã nói với tôi: “Tôi tin Phật, làm phiền phu nhân sau này chia phòng ngủ.”

Ý là, mặc dù hắn đã hoàn tục vì tôi, nhưng lại chỉ có thể làm một đôi vợ chồng có tiếng mà không có miếng.

Tôi cười nhạt: “Không sao, tôi tôn trọng tín ngưỡng của anh.”

Thẩm Chất Dã xoay người vào phật đường, bên trong lại vang lên âm thanh gõ mõ.

Cuộc sống sau cưới nhàm chán vô cùng, Thẩm Chất Dã ở trong phật đường, lâu ngày không ra ngoài, ăn cơm cũng không ngồi cùng bàn với tôi.

Tôi ăn thịt cá, anh ta lại chỉ ăn thức ăn chay thanh đạm.

Có khi một ngày chúng tôi không nói chuyện với nhau quá hai câu, làm tôi nín gần chết.

Cũng may, ban thân Hứa Vãn Cầm thường hẹn tôi tới quán bar Happy, chúng tôi chơi thâu đêm suốt sáng.

Mẫu nam tiếp rượu bên cạnh mỗi lần đổi một người.

Sau khi tôi đi nhảy nhót về, đi qua phật đường, nghe thấy bên trong truyền tới tiếng mõ, tôi bèn bước vào nhìn Thẩm Chất Dã một chút.

Hắn mở mắt ra, ánh mắt lạnh lùng đảo qua người tôi.

Chờ tôi xoay người đi, hán đột nhiên mở miệng: “Lần sau phu nhân ra ngoài đừng mặc váy ngắn như vậy, dễ cảm lạnh.”

“Biết rồi.” Ngoài miệng thì đáp như vậy, nhưng tôi vốn không nghe lời hắn, tôi càng mặc đồ táo bạo hơn.

Đêm hôm đó, tôi nhận điện thoại của Hứa Vãn Cầm: “Vi Trần, mau ra ngoài chơi đi, có một người bạn cũ cũng ở đó, vẫn chỗ cũ nha.”

“Được, tớ tới ngay đây!” Tôi về phòng ngủ, đổi một bộ đồ hở hang khoét eo, sau đó lái xe mui trần phóng về phía quán bar.

3

Tôi và bạn thân là cặp đôi ăn chơi nổi tiếng ở Bắc Kinh, có thẻ VIP bạch kim ở các quán bar, câu lạc bộ lớn.

Đến quán bar thuê phòng, tôi mới biết người bạn cũ mà Hứa Vãn Cầm nói chính là đỉnh lưu ở giới giải trí, chạm tay có thể bỏng, Cố Nam Khê.

Bây giờ anh ta đang rất hot, năm nay mới lên bảng mỹ nam cổ trang, dựa vào gương mặt thu hút được vô số fan cuồng.

Cố Nam Khê nhìn thấy tôi thì hai mắt đỏ bừng: “Vi Trần, có thể kéo anh ra khỏi sổ đen của em không?”

Cố Nam Khê thầm mến tôi từ thời đại học, những năm này cũng luôn theo đuổi tôi.