Chương 16 - Cướp Ngôi
16.
"Ta phản bội tổ tiên gia tộc, ta chết cũng chưa hết tội, cho nên A Oanh, con không cần thương tâm." Người lẩm bẩm nói.
Ta nghĩ những sự tình này nhất định là người mộng phải, ta chưa từng nghe nói qua con người ta lại có thể luân hồi như vậy.
Ta cũng hi vọng đây chính là người gặp mộng.
Nếu không người cứ phải lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy phải gặp biết bao nhiêu thống khổ.
Người gưng một hồi lại hỏi ta: "Mấy ngày nay, Hạ Lan Tranh có tới đây hay không?"
Ta gật đầu: "Có tới, hắn còn cho xử tử cung nhân canh phòng ngày đó, ta bây giờ liền cho người đi gọi hắn."
Người ngăn ta lại, trước tiên kêu ta giúp nàng rửa mặt trang điểm.
Người nói hắn đã đến xem qua người, vậy có lẽ không phải thật sự hận người.
Người muốn trong lúc hắn vẫn còn yêu người, áy náy vì người thì phải mưu cầu một đường lui cho ta cùng Bảo Gia.
Bảo Gia lúc này còn an yên ngủ, nó vẫn không biết mẫu thân mình không còn nhiều thời gian trên đời này.
Tiểu cô cô hôn nhẹ lên mặt Bảo Gia: "Trước kia bởi vì nó là hài tử của Hạ Lan Tranh, nên ta mới không thích nó, bây giờ mới hối hận vì đã không yêu thương nó nhiều một chút."
"A Oanh, về sau đành nhờ ngươi rồi."
Ta khóc vì người tìm cung phục, giúp người trang điểm cẩn thận.
Người Bắc Tề nói không sai, người ngày thường đích thị là quốc sắc thiên hương, rung động lòng người.
Nếu như Ngô quốc là một quốc gia hùng mạnh, nàng sẽ cùng cữu cữu ta ân ái cả đời.
Đáng tiếc là, không có nếu như.