Chương 5 - Cuộc Gọi Lạ Sau Tang Lễ
Hắn là người rõ nhất trong tay tôi có bao nhiêu tiền, bây giờ thấy tôi gần cạn vốn, sợ tôi tới mượn tiền, nên mới vội vàng dừng tay.
Nhưng ngay cả khi tôi đã chi hết tiền, hắn cũng không định tha cho mẹ tôi!
Gương mặt giả vờ đau thương của Giang Nhẫn hiện lên trong đầu tôi, khiến sống lưng tôi lạnh toát.
Tất cả là do tôi không nhận ra sớm rằng tình bạn này đã biến chất, mới để hắn ra tay hại chết mẹ tôi mà không chút đề phòng.
Đúng lúc ấy, cửa nhà vang lên tiếng nhập mật mã.
Tôi hoảng hốt quay lại nhìn, theo bản năng lại nhớ đến mẹ, mắt tôi lập tức đỏ hoe.
Nhưng người bước vào lại là Giang Nhẫn.
Tôi bật dậy: “Cậu còn mặt mũi mà đến đây à?”
Hắn chẳng thèm nhìn tôi, chỉ nhếch môi bước đến trước linh đường, thắp một nén nhang cho di ảnh mẹ tôi.
“Dì ơi, dì ở trên trời nhớ phù hộ con trai mình nhé.”
“Rảnh thì báo mộng cho nó, bảo nó đừng cứng đầu quá, chẳng có lợi gì cho nó đâu.”
Tôi lạnh mặt bước tới, rút nén nhang ném thẳng vào thùng rác.
“Đoàn Dự Thành, cậu xem cậu kìa, vẫn bốc đồng như vậy, chẳng phải cố ý khiến dì không yên lòng nơi chín suối sao.”
“Cậu biết không, cửa hàng dì vất vả kinh doanh cả đời cũng vì cậu mà bị liên lụy rồi, bị cư dân mạng tẩy chay hết. Nếu không phải tôi chịu thiệt mua lại với giá rẻ thì sao giữ nổi?”
Tôi nhìn chằm chằm hắn, tiến sát từng bước, lạnh giọng chất vấn.
“Mẹ tôi luôn xem cậu như con trai nuôi, nhà tôi căn nào cũng chừa cho cậu một phòng riêng, cậu gặp chuyện tôi là người đầu tiên ra mặt giúp đỡ. Vậy mà cậu làm vậy với tôi vì cái gì?”
Tôi nói mỗi câu, hận ý trong mắt Giang Nhẫn lại đậm hơn một phần.
“Coi tôi là con nuôi? Ha, cậu cũng nói được à?”
“Nếu thật lòng muốn giúp tôi, sao lại trơ mắt nhìn tôi và Thư Nhã yêu nhau bốn năm, chỉ vì không mua nổi nhà mà không thể cưới? Nhà các người nhiều nhà như vậy, chuyển cho tôi một căn thì chết à?”
Tôi sững người, không dám tin vào tai mình.
Một tháng trước Giang Nhẫn mời tôi ăn món Tây, giữa bữa thì thổ lộ không đủ tiền cưới vợ, muốn tôi tặng cho hắn một căn nhà, còn nói sau này sinh con thì tôi làm cha nuôi.
Tôi từ chối thẳng thừng. Nhưng không ngờ hắn lại có thể nói ra những lời như vậy một cách đương nhiên như thế.
“Chỉ vì chuyện này thôi sao?”
“Giang Nhẫn, đó là tài sản nhà tôi, cho dù có bao nhiêu cũng không đến lượt cậu chìa tay ra đòi!”
Hắn cười lạnh một tiếng: “Không sao, giờ có cho tôi tôi cũng chẳng cần nữa, đồ của người chết xui xẻo lắm!”
“Đáng đời, báo ứng đấy!”
Nói rồi hắn quay đầu bỏ đi, ánh mắt tôi lại rơi vào chiếc đồng hồ đeo tay đắt đỏ của hắn.
Không lâu sau, dưới lầu vang lên tiếng xe nổ máy.
Giang Nhẫn không chỉ mua hàng xa xỉ, còn sắm cả chiếc xe mơ ước của hắn.
Thì ra… chỉ vì tôi không cho hắn nhà, hắn liền tìm cách bòn lại số tiền đó từ hóa đơn điều trị của mẹ tôi.
Nhìn chiếc xe biến mất khỏi khu nhà, tôi lập tức bỏ tiền lớn thuê một thám tử tư.
Một bác sĩ bình thường như Giang Nhẫn mà dám hợp tác với viện trưởng gây chuyện, chắc chắn có quan hệ không tầm thường.
Còn cả bác sĩ điều trị kia, cũng tuyệt đối không thể vô cớ đứng ra gánh tội thay người khác.
8
Sáng hôm sau, pháp y đến nhà đưa thi thể mẹ tôi đi.
Tôi thấp thỏm chờ đợi kết quả, nhưng điều đầu tiên tôi nhận được lại là loạt ảnh từ thám tử.
Tất cả đều là ảnh thân mật giữa Giang Nhẫn và viện trưởng.
“Lão già họ Lưu này và thằng bạn bác sĩ của cậu có quan hệ mờ ám, cả hai đều đã có gia đình.”
Quả nhiên, tôi đoán đúng rồi.
“Còn lão bác sĩ điều trị – bác sĩ Thẩm ấy, dạo gần đây gia đình ông ta gặp biến cố, và cũng qua lại thân thiết bất thường với lão họ Lưu.”
Ánh mắt tôi trầm xuống, rồi ngay sau đó lại nhận được một tin nhắn khác từ thám tử.
“Bonus thêm: ngày mai Giang Nhẫn trực ca đêm.”
Không nói thêm lời nào, tôi lập tức chuyển nốt phần tiền còn lại.
Mấy ngày trôi qua trên mạng vẫn chỉ toàn là lời chửi rủa.
Tôi đăng một video giải thích toàn bộ sự việc.
Kết quả đúng như tôi nghĩ, không một ai tin tôi, nhưng độ hot thì lên cao nhất.
Tôi tiếp tục chờ kết quả giám định tử thi.
Đến chiều hôm sau, pháp y gọi điện cho tôi.
“Tôi muốn hỏi kết quả giám định tử thi của mẹ tôi thế nào rồi ạ?”
Đầu dây bên kia im lặng trong chốc lát: “Nguyên nhân tử vong là do ngừng tim đột ngột vì thuốc – tức là đột tử.”
“Còn một phát hiện rất quan trọng: chúng tôi không tìm thấy bất kỳ stent tim nào trong thi thể nạn nhân.”
Tim tôi như bị ai bóp chặt, tôi hận đến mức chỉ muốn giết chết cả ba người đó.
Mẹ tôi nhập viện vì dấu hiệu nhồi máu cơ tim, vốn định tranh thủ giai đoạn sớm đặt stent để ngăn ngừa nguy hiểm.
Thế mà pháp y lại bảo, hoàn toàn không tìm thấy stent nào trong cơ thể mẹ tôi!
Cái bệnh viện này đúng là vì tiền mà giết người!
Tôi nghiến răng ken két, lập tức liên lạc với một phóng viên địa phương.
“Tôi là Đoàn Dự Thành, nếu muốn có tin nóng thì mười hai giờ đêm đến bệnh viện.”
Với danh xưng “kẻ bất hiếu giết mẹ vì tiền” đang hot nhất hiện tại không phóng viên nào từ chối.
Tôi nhìn chằm chằm đồng hồ khi ngồi trên sofa, từng giây trôi qua đều là sự giày vò.
Khó khăn lắm mới đến được mười một rưỡi, tôi lập tức chộp lấy chìa khóa xe rồi lao ra ngoài.
Đồng thời, tôi gửi ảnh thân mật của viện trưởng và Giang Nhẫn cho chồng viện trưởng và bạn gái Giang Nhẫn – Lý Thư Nhã.
“Nếu muốn bắt gian thì đến bệnh viện.”
Lý Thư Nhã gần như lập tức nhắn lại: “??? Không thể nào, tôi không tin.”
“Bọn tôi yêu nhau bốn năm rồi, anh ấy nói sẽ đợi đến khi kết hôn, sao có thể phản bội tôi?!”
Khi tôi đến dưới toà nhà bệnh viện, chồng viện trưởng cũng nhắn lại.
“Cậu là ai? Sao lại chụp được cảnh con đ* kia ngoại tình??”
Nếu thông tin từ thám tử là thật, thì viện trưởng kia chính là một kiểu ‘phượng hoàng nữ’.
Ở bệnh viện thì làm mưa làm gió, nhưng thực chất tất cả đều dựa vào chồng nâng đỡ.
Giờ bị bắt quả tang ngoại tình, ông chồng đó chắc chắn sẽ khiến bà ta thân bại danh liệt!