Chương 6 - Cuộc Đời Thứ Hai Của Tôi

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :

Tôi siết chặt điện thoại đến trắng cả đầu ngón tay, trong lòng căm giận đến run người.

“Châu Bạch, từ giờ trở đi, em – Thẩm Niệm – không còn người thân nào nữa. Dù sao em cũng vì họ mà chết một lần rồi. Sau này anh muốn xử lý họ thế nào, em đều không có ý kiến!”

“Vợ à, em có biết không? Khi anh ở nước ngoài, anh từng mơ thấy một cơn ác mộng.”

Cố Châu Bạch nhẹ nhàng ôm lấy tôi:

“Anh mơ thấy em bị ung thư, vì không có tiền chữa trị mà chết một mình ngoài đường. Trong mơ, anh đau đến chết lặng. Tỉnh dậy rồi, anh không ngủ lại được nữa.”

Tôi bật khóc nức nở, siết chặt tay anh:

“Đó không phải mơ… là thật. Em đã được sống lại lần nữa.”

Dù lời tôi nói nghe rất vô lý, nhưng Cố Châu Bạch không hề nghi ngờ, chỉ ôm tôi chặt hơn:

“Không sao rồi, may mà em gọi cho anh, may mà anh đã về kịp. Mọi chuyện còn lại, cứ để anh lo. Anh sẽ mãi là chỗ dựa cho em.”

Một tiếng sau, Thiến Thiến đăng một video lên mạng.

Cô tự xưng rằng, vì thấy cư dân mạng đồng loạt mắng chửi tôi, lương tâm không yên nên quyết định công khai sự thật.

Trong video, Thiến Thiến nước mắt rưng rưng tố cáo sự vô liêm sỉ của ba mẹ tôi và Thẩm Dật Phi:

“Ban đầu tôi không hề thích Thẩm Dật Phi, nhưng anh ta mặt dày quá!”

“Ngày nào cũng đứng đợi dưới công ty tôi, còn cố tình khiến người theo đuổi tôi hiểu lầm.

Tôi chưa từng yêu ai, tưởng đó là chân tình nên mới thử hẹn hò.”

“Hẹn hò rồi, đúng là anh ta tiêu tiền rất thoáng. Nhưng hôm đó… chúng tôi mới phát hiện ra, tiền anh ta dùng đều là tiền của chị gái – và là tiền ăn trộm!”

“Gia đình họ, ngay từ khi chị ấy bắt đầu yêu, đã lên kế hoạch biến cái gọi là ‘tiền dự phòng’

thành cái bẫy. Họ phá hoại tình cảm giữa chị ấy và chồng, khiến chị nghĩ chỉ có nhà mẹ đẻ

mới thật lòng với mình, để chị ấy sẵn sàng làm nguồn tiếp máu cả đời.”

“Nếu không vì chị ấy bị ung thư, thì có lẽ đến chết cũng không biết gì…”

Thiến Thiến kể lại toàn bộ câu chuyện.

Ngay lập tức, cả mạng xã hội nổ ra tranh luận gay gắt: Tiền của cha mẹ và em trai lấy có thực sự là lẽ đương nhiên không?

Đa phần cư dân mạng đều tỉnh táo. Dù vẫn có một số “thánh đạo lý” bênh vực ba mẹ tôi,

cho rằng đó là tình thân, nhưng họ cũng đồng ý rằng: tiền không thể lừa mà có, càng

không thể coi là đương nhiên.

Tôi quay sang hỏi Cố Châu Bạch:

“Sao Thiến Thiến lại chịu quay video này?”

Anh cười nhạt:

“Nói cho cùng, thứ họ muốn chỉ là tiền.”

“Biết em thật sự muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Thẩm, thì nhà họ Thẩm chẳng còn gì giá

trị nữa. Cô ta đương nhiên chẳng việc gì phải bám vào cái cây xiêu vẹo như thằng em em.”

Tôi bỗng bừng tỉnh — hóa ra chỉ cần mình thật lòng buông bỏ một mối quan hệ độc hại, thì họ cũng chẳng còn cơ hội dùng nó để làm tổn thương mình.

Kiếp trước, tôi bị họ dồn đến chết, cũng bởi vì tôi cố chấp tìm kiếm tình thương từ ba mẹ…

Cố Châu Bạch đầu tư rất mạnh tay cho video của Thiến Thiến. Rất nhanh, hình ảnh “đứa

con bất hiếu” của tôi được lật lại, trở thành nạn nhân.

Đám cưới của Thẩm Dật Phi đương nhiên bị huỷ bỏ, nhưng căn nhà đã đứng tên hai người.

Ba mẹ tôi muốn đòi lại cũng khó, vì đó là tiền tôi bỏ ra. Chỉ cần tôi không ra mặt xác nhận,

họ không có bằng chứng nào để chứng minh họ là người thanh toán.

Quan trọng hơn, dưới sự “gợi ý nhẹ nhàng” của Cố Châu Bạch, nhà Thiến Thiến cũng chẳng phải dạng vừa.

Cố Châu Bạch mời đội ngũ bác sĩ giỏi nhất phẫu thuật cho tôi, hậu phẫu thuật tôi hồi phục rất tốt.

Theo lời khuyên của bác sĩ, anh chuẩn bị đưa tôi đến một thành phố ven biển để dưỡng bệnh dài hạn.

Trước khi khởi hành, tôi bất ngờ nhận được điện thoại từ ba mẹ.

“Niệm Niệm, con mau về đi… em trai con… nó mất rồi!”

Tim tôi chợt trùng xuống. Cũng không hẳn là đau lòng, nhưng dù gì cũng lớn lên cùng nhau, đột nhiên người đó không còn nữa, cảm giác ấy thật khó tả.

“Nếu em muốn đi, anh sẽ đi cùng.”

Cố Châu Bạch dường như đã nhìn thấu sự giằng xé trong lòng tôi, nhẹ nhàng nói.

Tôi suy nghĩ rất lâu, rồi gật đầu:

“Là người trưởng thành, một số việc nên làm cho đúng lễ nghĩa, không thể để người khác bàn ra tán vào.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)