Chương 6 - Cuộc Chiến Tại Nhà Hàng
6
” Cho dù tôi chỉ gọi một bát cơm, thì quán này cũng là của nhà tôi. Tôi muốn ăn thế nào là việc của tôi, đến lượt một kẻ làm thuê như cô lên mặt sao?!”
________________
Bố tôi ra lệnh thẳng thừng:
” Báo cho luật sư! Hôm nay ai dám động vào con gái tôi, một kẻ cũng không được bỏ qua!”
” Không phải bôi nhọ trên mạng à? Vậy thì trực tiếp phát sóng cho thiên hạ xem sự thật! Để coi còn ai dám đổ bẩn lên người con gái nhà họ Giang!”
________________
Trần Tiểu Yến hoàn toàn mất hết khí thế, run rẩy cúi đầu xin tha:
” Thưa phu nhân, tôi sai rồi, là tôi mắt mù không biết thân phận. Xin bà đừng chấp nhặt, cho tôi một cơ hội…”
Đám bà con của cô ta cũng quýnh quáng dập đầu:
” Thưa phu nhân, đều là lỗi của chúng tôi. Chúng tôi nghe lời Tiểu Yến vì cô ta luôn nói mình là vợ của Tổng Giám đốc Cố. Chúng tôi không biết cô ta chỉ là tiểu tam.”
” Chúng tôi cũng biết cô ta chẳng ra gì, nhưng thân phận làm công, không nghe thì bị đánh, bị trừ lương. Chúng tôi bất đắc dĩ mới theo.”
Hai gã béo từng ra tay đánh tôi cũng quỳ xuống, dập đầu liên tục:
” Chúng tôi chỉ nghe lệnh làm việc, xin bà chủ tha mạng. Sau này chúng tôi không dám nữa!”
________________
Lúc này, Trần Tiểu Yến cuống cuồng, tuyệt vọng níu chặt tay áo Cố Thừa Nhẫn, khóc lóc:
” Anh… anh cứu em với! Anh từng nói sẽ bảo vệ em cả đời, anh sẽ không bỏ mặc em đâu, đúng không?”
Cố Thừa Nhẫn cau mày khó chịu, hất tay cô ta ra, trong mắt không còn chút tình cảm nào, chỉ còn lại chán ghét:
” Không ngờ cô lại là loại đàn bà như vậy! Độc ác!”
Đám người đứng xem lập tức xôn xao, dư luận hoàn toàn đảo ngược, tất cả đều chĩa mũi dùi mắng chửi Trần Tiểu Yến:
” Chưa từng thấy ai trơ trẽn như thế! Nếu hôm nay người bị hại không phải là tiểu thư Giang mà chỉ là một người bình thường, chắc chắn đã bị ả ta hại thảm.”
” Tiểu thư Giang vừa xinh đẹp vừa có khí chất, sao Cố thiếu lại đi phản bội vì một người đàn bà tầm thường như vậy? Tôi thấy rõ ràng cô ta cố ý gây chuyện, chỉ không ngờ được tiểu thư Giang có hậu thuẫn mạnh như thế.”
” Cái kiểu bụng dạ hẹp hòi, chỉ vì một bát cơm mà tung tin bôi nhọ, còn ra tay đánh người. Người đàn bà này quá độc, ai dính vào cũng xui xẻo!”
” Làm ăn thì phải lấy hòa khí làm trọng, vậy mà cô ta thì làm như thái hậu, trong khi mấy đứa nhỏ đã nói rõ là có trả tiền, còn đưa cả khóa vàng, vậy mà vẫn coi người ta như súc vật để hành hạ. Loại người như thế nhất định không thể tha thứ!”
________________
Trần Tiểu Yến định mở miệng cãi, môi mấp máy nhưng chưa kịp thốt ra thì bị một giọng khác cắt ngang.
Một cô gái trẻ bước vào, chỉ thẳng mặt cô ta:
” Chính là cô! Tôi làm ở đây nửa tháng, ngày nào cũng bị cô gây khó dễ, cuối cùng bị đuổi việc mà chẳng được một xu. Chỉ vì tôi xinh hơn cô, cô còn chặn tôi trong phòng thay đồ đánh tới mấy lần, nghi ngờ tôi quyến rũ Cố thiếu!”
Cả khán phòng sững sờ.
Trần Tiểu Yến trừng to mắt, vội cãi chối:
” Cô vu khống! Tôi chưa từng làm những chuyện đó, cô muốn bôi nhọ thì cũng phải có bằng chứng!”
Cô gái lập tức giơ điện thoại, mở ra đoạn chat đòi tiền lương:
” Tôi vốn không dám công khai vì sợ bị trả thù, nhưng hôm nay tôi không sợ nữa. Tôi muốn phơi bày bộ mặt thật của cô!”
Trong đoạn chat, Trần Tiểu Yến hống hách tuyên bố không trả tiền, thậm chí còn đe dọa cô gái.
Cô ta dựa vào cái danh “vợ Cố thiếu” để trấn áp người khác.
Bằng chứng rõ ràng, khiến cô ta không thể chối cãi, đám đông càng phẫn nộ mắng nhiếc dữ dội hơn.
________________
Đúng lúc ấy, một người phụ nữ trung niên – dì ruột của Trần Tiểu Yến – lao tới, chụp lấy cổ áo cô ta:
” Trả lại tiền mở tiệm cho tao! Đó là máu xương cả đời tao và chồng tao tích góp!”
” Mày nói sẽ khiến Cố thiếu đồng ý cho tao mở tiệm nhượng quyền, giờ tao không muốn mở nữa, mau trả tiền lại cho tao!”
Trần Tiểu Yến bị lôi kéo, đầu lắc lư, mất kiềm chế hét ầm lên:
” Tiền gì mà tiền! Khi nào tao nhận tiền của mày? Cả đám hùa vào chèn ép tao à?”
” Tao coi mày như dì ruột, đối xử với mày không tệ, cho mày làm ở đây, thế mà mày dám trở mặt! Mày còn có lương tâm không hả?”
Dì cô ta giận dữ, cầm chặt cổ áo lắc mạnh:
” Tao đưa mày 200 ngàn tiền mặt, mày hứa sẽ cho tao mở một cửa hàng y hệt chỗ này!”
________________