Chương 17 - Ngoại truyện 1 - Cô Vợ Ngốc Nghếch

Ngoại truyện

[1]

Nhật kí "Những tháng năm không có em"

Năm đầu tiên Tịch Hy mất

Hiên Trạch bị trầm cảm vô cùng nặng. Anh được những bác sĩ tâm lí giỏi nhất châu Á điều trị thế nhưng bệnh tình không thuyên giảm bao nhiêu

Không còn cách nào khác , các bác sĩ phải thường xuyên tiêm thuốc an thần cho anh, một ngày 24 giờ anh ngủ 20 giờ

Tâm trí lúc nào cũng mơ màng thế nhưng anh vẫn luôn không liền miệng gọi trên người con gái mình yêu

"Tịch Hy, Tịch Hy, Tịch Hy"

Anh gọi nhiều đến mức khi mọi người hỏi anh cái gì thì từ đầu tiên anh nói luôn là "Tịch Hy"

Vệ sĩ lúc nào cũng bên cạnh canh gác 24/24 để tránh tình trạng anh tự tử

Người đàn ông được mọi người ngưỡng mộ với vẻ ngoài điển trai, khí chất bất phàm , một trong những tài năng của giới kinh doanh châu Á hiện giờ mặt mũi bơ phờ, quầng thâm mắt đen như gấu trúc, râu đã mọc dày. Trông anh không khác gì một ông chú 50 tuổi

Thân hình lực lưỡng mà hàng ngàn cô gái mơ ước giờ đây chằng chịt vết thương , chồng chất lên nhau. Có những vết thương đã đóng vảy, có những vết thương vẫn đang chảy máu do bị cấu ra

Màn đêm buông xuống

Hiên Trạch thu mình vào góc tường , ánh mắt trỗng rỗng , vô hồn nhìn lên ánh trăng bên ngoài cửa sổ

"Tách"

Một giọt nước mắt lăn trên gò má gầy của anh

Nó lăn dài rồi rớt xuống nền đất. Những giọt nước mắt khác cũng kế tiếp lăn theo

Cổ họng anh ứ nghẹn không phát ra được tiếng động

Nó nóng và cay đắng vô cùng

Anh chỉ có thể vô lực phát ra những tiếng "ư...ư"

Thế nhưng nghe kĩ thì có thể nghe ra được anh đang nói "Tịch Hy"

Anh nhớ cô rồi, nhớ điên cuồng . Không giây phút nào anh không nhớ cô

Chỉ hận không thể đứng dậy , bước qua cánh cửa sổ kia để đi đến thế giới của cô

Hiên Trạch đau đớn nhớ lại ngày cô mất

Ngày hom đó , khi đang làm việc thì thư kí hớt hải báo cho anh biết cô chuẩn bị sinh

Anh bỏ hết công việc của mình chạy đến bệnh viện với cô

Vừa đến thì anh đã nhận được một tin sét đánh

Cô mất rồi

Cô không còn trên thế giới này nữa

Cô vì cố sinh con nên đã hi sinh tính mạng của mình

Lúc đó Hiên Trạch không khác gì một tên điên, anh lao tới đánh vị bác sĩ đó, đánh ông ta đến mức mặt biến dạng

Miệng không ngừng gào lên đau đớn

"Không phải . Vợ tôi còn sống. Các người lừa tôi. Các ngừoi lừa tôi "

Khi cầm giấy bệnh án của cô trên tay, Hiên Trạch không thể trụ vững được nữa

Cả thế giới của anh như xụp đổ

Không còn gì nữa rồi . Thế giới của đời anh không còn gì nữa rồi

Cô bị bệnh tim, khi sinh con xong đã không trụ nổi nữa mà mất

Trước khi ra đi cô còn tự tay viết một lời nhắn nhủ tới anh

"Trạch , xin lỗi vì đã lừa anh suốt thời gian qua. Cuộc đời em chỉ có một mong ước duy nhất : Được giả ngốc một ngày để làm vợ anh"

Nắm tờ giấy đó trên tay, anh gào lên một tiếng xé lòng

"AAAAAAAAAAA!!!!!"

Sau đó điên cuồng lao nhảy qua cửa sổ của bệnh viện từ tầng 5 xuống

Vợ. Chờ anh. Anh đến với em đây

Nhớ đến đây, anh lẩm bẩm tuyệt vọng

"Tại sao? Tại sao? Tại sao? Tại sao tôi lại không ૮ɦếƭ ?"