Chương 2641 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 2642

Mễ Tiểu Anh theo những người khác bước vào cửa nhà họ Trương.

Ngẩng đầu nhìn quanh một vòng một cách nhanh chóng, đây là một ngôi nhà năm gian điển hình, hai bên trái phải có một nhà ngang.

Vật liệu chính của ngôi nhà là từ vật liệu có sẵn tại chỗ được sử dụng như đá xanh và vôi. Phong cách tổng thể đơn giản và không màu mè.

Về thẩm mỹ, nó thua xa nhà họ Doãn, càng không thanh thoát tao nhã, tinh xảo được như nhà họ Vân. Chỉ có thể coi là để ở chứ không thể nói là đẹp được.

“Theo tôi qua bên này.” Quản gia vẫy vẫy tay dẫn đám người đi vào sân bên trái.

Mễ Tiểu Anh đứng từ xa nhìn những dãy nhà bốc khói nghi ngút và đông đúc. Hiển nhiên đây chính là nhà bếp.

Mũi Mễ Tiểu Anh hít hít, cô ta có thể nhận ra ở đây vừa hấp một nồi bánh bao.

Xem ra ngay cả đối với nhà họ Trương ở thị trấn Lục Thần, chất lượng cuộc sống cũng không phải là quá khoa trương.

Nghĩ kĩ lại thì cũng đúng thôi. Các loại dụng cụ làm bếp ở đây không tiện bằng các loại dụng cụ làm bếp ở bên ngoài, đương nhiên không thể có bánh ngọt hay mì như ở ngoài được, đủ ăn đã là tốt rồi.

“Mọi người cùng đến làm thử vài món, chỉ cần các vị chủ nhà đồng ý thì mọi người sẽ được ở lại làm việc.” Quản gia chỉ vào mấy cái bếp lò lớn và nói.

Một số người phụ nữ xắn tay áo bắt đầu chọn các loại rau và gia vị họ cần, sẵn sàng trổ tài.

Mễ Tiểu Anh không vội, để họ lựa chọn xong, sau đó mới không nhanh không chậm lấy một ít rau xanh trong khuôn, tiện tay bắt lấy một con cá từ trong chậu lớn.

Món ăn hôm nay cô ta sẽ nấu là món canh cá và món địa tam tiên làm từ cà tím, ớt xanh và khoai tây.

Trong nhà bếp có tổng cộng tắm bếp lò. Hai trong số đó là đang đặt nồi hấp bánh bao bốc khói nghi ngút, tỏa ra một màn khói mờ mịt cho nên chỉ còn lại sáu bếp lò có thể dùng được.

Mà hôm nay tổng cộng có chín người đến để ứng tuyển vị trí đầu bếp.

Điều này có nghĩa là có ba người phải đợi người khác dùng xong mới có thể lên nấu.

Thế nên, mấy người đầu bếp nữ bận rộn quay cuồng, tay chân nhanh nhẹn chuẩn bị đồ vì sợ rằng họ sẽ không thể tranh được bếp để nấu.

Ngược lại, Mễ Tiểu Anh từ đầu đến cuối vẫn ung dung, bình tĩnh như vậy, không nhanh không chậm. Nếu bạn nghĩ rằng cô ta làm mọi việc quá chậm chạp thì bạn đã nhầm.

Đừng nhìn cô ta ung dung, bình tĩnh mà nghĩ vậy, tay chân cô ta không hề chậm chạp chút nào.

Con dao trên tay cô ta giống như mọc thêm mắt, soạt soạt soạt soạt, chỉ trong chốc lát tất cả nguyên liệu đều đã được xử lý xong xuôi.

Trong khi những người khác vẫn đang cần mẫn cắt nhỏ và thái hạt lựu thì Mễ Tiểu Anh đã mang theo những nguyên liệu đã được băm nhỏ và đi vào bếp để bắt đầu nhóm lửa.

Nhìn thấy Mễ Tiểu Anh đã bắt đầu nấu ăn, đám đầu bếp nữ đang tranh giành thức ăn kia đều toát mồ hôi hột, càng lúc càng luống cuống.