Chương 2589 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 2590

Mễ Tiểu Anh hối hận đáng lẽ ra mình không nên dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, đả kích hắn nghiêm trọng rồi.

“Cậu Nghiêm đừng nói vậy.” Mễ Tiểu Anh thở dài: “Thước cũng có cây dài cây ngắn, đâu phải ai cũng phải sống theo một khuôn mẫu mới là thành công. Mỗi người đều có con đường riêng mà mình phải đi, không thể nói con đường nào đúng, đường nào sai. Tuy cậu không am hiểu kinh doanh, nhưng cậu lãng mạn có thừa, ấm áp tinh tế, là hình mẫu người chồng được rất nhiều cô gái thích.”

“Chỉ là không thể trở thành chồng Doãn Nhất Nặc, phải không?” Nghiêm Thi Lãng hỏi.

Mễ Tiểu Anh trầm mặc trả lời: “Đúng vậy.”

Nghiêm Thi Lãng rốt cuộc nhịn không được nữa rơi nước mắt, Mễ Tiểu Anh bị bất ngờ tới chân tay luống cuống.

Má ơi, nước mắt công chúa sao nói rơi là rơi vậy! Khó trách Nhất Nặc luôn coi hắn là con gái, chẳng phải rất giống mấy bé gái sao.

“Tuy lời này có hơi tàn nhẫn nhưng nếu hôm nay đã nói đến chuyện này thì tôi cũng cả gan hỏi một câu: Lúc trước khi cậu đi theo Ngài Nghiêm, ông ấy có nhắc tới việc cậu chỉ đóng vai quần chúng thôi không?”

Nghiêm Thi Lãng vừa nghe xong khóc càng thương tâm.

Mễ Tiểu Anh thở dài: “Tuy rằng bên ngoài nói có hơi khó nghe, bọn họ cũng không biết được con người thật của cậu, cái bọn họ biết chỉ là cậu qua lời đồn đại của người khác mà thôi, nhưng nhìn ở một góc độ khác mà nói thì quả thật cũng phản ánh một số vấn đề. Không phải Nhất Nặc nói cậu… không tốt, mà bây giờ cô ấy còn chưa bỏ xuống được đoạn tình cảm trong quá khứ.”

Nghiêm Thi Lãng khóc nhỏ lại, ngẩng đầu nhìn Mễ Tiểu Anh.

Mễ Tiểu Anh nói: “Cậu cũng biết cô ấy mới vừa ly hôn với Cố Miểu mà, tình cảm hai mươi năm sao có thể nói dứt là dứt? Không phải cô ấy nói cậu không hợp mà là giai đoạn này không ai phù hợp hết. Một người trong lòng còn một người khác nói chuyện yêu đương với cậu cũng không công bằng với cậu, không phải sao?”

Nghiêm Thi Lãng chậm rãi bình tĩnh lại: “Là Doãn Nhất Nặc kêu cô tới nói với tôi?”

“Không phải.” Mễ Tiểu Anh mặt dày nói: “Tôi vừa mới nghe được những lời đồn đãi bên ngoài cho nên đến đây tâm sự với cậu.”

“Cô ấy sẽ chọn ai?” Nghiêm Thi Lãng hỏi.

“Có thể là không chọn ai cả.” Mễ Tiểu Anh thành thật trả lời: “Bây giờ cô ấy rất phiền, hơn nữa chỉ muốn chuyên tâm làm việc không nghĩ đến chuyện tình cảm.”

Nghiêm Thi Lãng không nói gì.

“Xin lỗi đã để cậu nghe được nhiều lời không tốt như vậy, thân là trợ lý, đây là sơ suất của tôi.” Mễ Tiểu Anh nhận sai về mình trước: “Nhưng mà, mặc kệ tương lai các người sẽ phát triển ra sao thì chúng ta cũng là bạn bè, đúng không?”

Nghiêm Thi Lãng cắn môi gật đầu.

“Ai biết tương lai sẽ như thế nào, bây giờ làm tốt chuyện của mình, đi tốt con đường trước mắt, còn những thứ khác hãy để thuận theo tự nhiên được không?” Mễ Tiểu Anh cẩn thận nhìn Nghiêm Thi Lãng.

“Cảm ơn cô đã đến đây khuyên tôi.” Nghiêm Thi Lãng quay mặt đi, nói: “Tôi sẽ nghiêm túc suy xét.”