Chương 2528 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc
Chương 2529
Nhạc Tây nghe vậy, xoa bóp gò má của anh ta theo bản năng. Anh ta âm thầm thề.
Nếu tương lai mình sinh con gái, thì muôn ngàn lần anh ta không thể nuôi dưỡng nó thành đứa con gái phá nhà như Casey. Quá phá của!
Vì đàn ông mà cạo sạch của cải của bố.
“Nhạc Tây, em chuyển khoản cho anh rồi, anh mua cổ phần công ty nhanh lên một chút đi.” Casey vui vẻ cầm điện thoại di động lên chuyển khoản cho Nhạc Tây.
Nhạc Tây nhìn số dư trên điện thoại di động, anh ta không nói gì trong một lát.
Số tiền này tới tay quá dễ dàng.
Dễ dàng tới mức anh ta cũng không muốn đơn giản buông tay.
“Nhạc Tây, tự nhiên anh đờ ra làm gì?” Casey thấy Nhạc Tây kinh ngạc đờ ra nhìn mình, thì quơ quơ tay ở trước mặt anh ta.
“Không có gì, chỉ là anh quá cảm động.” Nhạc Tây vội điều chỉnh tốt biểu tình, nói: “Em là người tốt nhất trên thế giới này đối với anh.”
Đây không phải là nói xạo. Đời này, cũng chỉ có một mình Casey cho anh ta nhiều tiền như vậy.
Casey cũng bị mình cảm động, lập tức ôm lấy Nhạc Tây: “Vì anh, em đều cam tâm tình nguyện.”
Nhạc Tây cũng không giữ được nữa, ôm lấy Casey tiến vào phòng ngủ. Đại khái là đã có quan hệ, Casey càng dính với Nhạc Tây hơn, hai người phảng phất như trong mật thêm dầu, như trẻ sinh đôi dính lấy nhau.
Nhưng Nhạc Tây biết, nhiệm vụ của anh ta sắp hoàn thành, anh ta nên biến mất.
Nhạc Tây cũng biết, anh ta cũng không phải thật sự là công tử, mà là một tên đồ dỏm giả vờ. Cho nên cho tới bây giờ anh ta cũng không trầm mê vào trong thân phận giả tạo này, mà bị lạc mình.
Nhưng trái lại là Casey, cô lại trầm mê đi vào, không còn cách nào tự kiềm chế.
Thậm chí Casey cũng bắt đầu ảo tưởng lúc nào Nhạc Tây sẽ cầu hôn cùng với cô, cô muốn mời ai thiết kế áo cưới, muốn đi đâu cử hành hôn lễ, tương lai sinh mấy đứa con rồi. Sau khi Nhạc Tây thuận lợi mượn được khoản tiền thứ nhất, thì mượn khoản tiền thứ hai khoản tiền thứ ba đều rất hợp lẽ.
Hôm nay, Nhạc Tây lại là rầu rĩ không vui vào phòng, ngả đầu đi nằm ngủ, cũng không ôm Casey giống như trước đây.
Điều này làm cho Casey vô cùng kinh ngạc, cô cũng có hơi bất an.
“Honey, anh làm sao vậy?” Casey đi vào, ngồi bên giường, tràn ngập lo lắng nhìn Nhạc Tây.
Nhạc Tây dùng gối đầu che mặt mình lại, anh ta trầm giọng nói: “Tâm tình anh không tốt, em không cần để ý đến anh, để cho anh yên tĩnh một chút.”
“Honey, có chuyện gì anh cứ nói ra, chúng ta cùng nhau đối mặt.” Casey dịu dàng nói.
Đây là lúc Casey dịu dàng nhất, không ai sánh bằng.
Nhạc Tây nghe vậy, xoa bóp gò má của anh ta theo bản năng. Anh ta âm thầm thề.
Nếu tương lai mình sinh con gái, thì muôn ngàn lần anh ta không thể nuôi dưỡng nó thành đứa con gái phá nhà như Casey. Quá phá của!
Vì đàn ông mà cạo sạch của cải của bố.
“Nhạc Tây, em chuyển khoản cho anh rồi, anh mua cổ phần công ty nhanh lên một chút đi.” Casey vui vẻ cầm điện thoại di động lên chuyển khoản cho Nhạc Tây.
Nhạc Tây nhìn số dư trên điện thoại di động, anh ta không nói gì trong một lát.
Số tiền này tới tay quá dễ dàng.
Dễ dàng tới mức anh ta cũng không muốn đơn giản buông tay.
“Nhạc Tây, tự nhiên anh đờ ra làm gì?” Casey thấy Nhạc Tây kinh ngạc đờ ra nhìn mình, thì quơ quơ tay ở trước mặt anh ta.
“Không có gì, chỉ là anh quá cảm động.” Nhạc Tây vội điều chỉnh tốt biểu tình, nói: “Em là người tốt nhất trên thế giới này đối với anh.”
Đây không phải là nói xạo. Đời này, cũng chỉ có một mình Casey cho anh ta nhiều tiền như vậy.
Casey cũng bị mình cảm động, lập tức ôm lấy Nhạc Tây: “Vì anh, em đều cam tâm tình nguyện.”
Nhạc Tây cũng không giữ được nữa, ôm lấy Casey tiến vào phòng ngủ. Đại khái là đã có quan hệ, Casey càng dính với Nhạc Tây hơn, hai người phảng phất như trong mật thêm dầu, như trẻ sinh đôi dính lấy nhau.
Nhưng Nhạc Tây biết, nhiệm vụ của anh ta sắp hoàn thành, anh ta nên biến mất.
Nhạc Tây cũng biết, anh ta cũng không phải thật sự là công tử, mà là một tên đồ dỏm giả vờ. Cho nên cho tới bây giờ anh ta cũng không trầm mê vào trong thân phận giả tạo này, mà bị lạc mình.
Nhưng trái lại là Casey, cô lại trầm mê đi vào, không còn cách nào tự kiềm chế.
Thậm chí Casey cũng bắt đầu ảo tưởng lúc nào Nhạc Tây sẽ cầu hôn cùng với cô, cô muốn mời ai thiết kế áo cưới, muốn đi đâu cử hành hôn lễ, tương lai sinh mấy đứa con rồi. Sau khi Nhạc Tây thuận lợi mượn được khoản tiền thứ nhất, thì mượn khoản tiền thứ hai khoản tiền thứ ba đều rất hợp lẽ.
Hôm nay, Nhạc Tây lại là rầu rĩ không vui vào phòng, ngả đầu đi nằm ngủ, cũng không ôm Casey giống như trước đây.
Điều này làm cho Casey vô cùng kinh ngạc, cô cũng có hơi bất an.
“Honey, anh làm sao vậy?” Casey đi vào, ngồi bên giường, tràn ngập lo lắng nhìn Nhạc Tây.
Nhạc Tây dùng gối đầu che mặt mình lại, anh ta trầm giọng nói: “Tâm tình anh không tốt, em không cần để ý đến anh, để cho anh yên tĩnh một chút.”
“Honey, có chuyện gì anh cứ nói ra, chúng ta cùng nhau đối mặt.” Casey dịu dàng nói.
Đây là lúc Casey dịu dàng nhất, không ai sánh bằng.