Chương 2459 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 2460

“Anh…”

“Anh em nói rất đúng, chúng là những người thừa kế xuất thân cao quý, đạt được nhiều lợi ích hơn người khác nên cũng phải bỏ ra cái giá tương xứng. Người khác có thể chỉ cần một lời xin lỗi là đã được tha thứ nhưng chúng ta hoàn toàn không có cơ hội phạm sai lầm. Một bước sai chính là hủy hoại tất cả, không cách nào quay đầu.” Doãn Nhất Nặc vứt hạt nho vào thùng rác, lạnh lùng nói: “Huống hồ em cũng không nghĩ từ hôn là chuyện sai gì, anh là đàn ông thì cũng nên gánh vác trách nhiệm. Nếu anh đã chọn Elissa thì nên đối xử tốt với cô ấy, đừng phụ lòng một cô gái lần nữa.”

Doãn Nhất Nặc ngẩng lên nhìn Cố Miểu, dường như không hề có chút đau khổ nào.

Thế nhưng ai biết khi cô nói ra những lời này đã phải kìm nén bao nhiêu đau thương?

Nỗi đau ấy cô không thể bộc lộ ra ngoài, không thể để chị Tiểu Anh, bố mẹ và cả đám bạn lo lắng được.

Hơn nữa, cô nhất định không thể để người ngoài chế giễu.

Cô đại diện cho tập đoàn Doãn Thị, cô không thể chỉ nghĩ đến mình.

Cố Miểu khổ sở nhìn Doãn Nhất Nặc: “Vậy sau khi từ hôn, anh sẽ theo đuổi em!”

“Em từ chối.” Doãn Nhất Nặc nói dứt khoát: “Người em yêu trước nay luôn là nhân cách thứ nhất chứ không phải anh. Thế nên cho dù anh có thay thế anh ấy thì em cũng sẽ không yêu anh.”

“Anh chính là Cố Miểu, Cố Miểu cũng chính là anh. Nếu em đã có thể yêu nhân cách thứ nhất thì tại sao không thể là anh?” Cố Miểu không nhịn được nói: “Anh không bằng tên Cao Thiên kia sao?”

Doãn Nhất Nặc cười nói: “Không thể là anh được. Mặt khác, anh không cần để ý đến Cao Thiên đâu. Bởi vì trong bữa tiệc từ hôn, trừ Cao Thiên còn rất nhiều người đàn ông tài tuấn đến tham dự cùng gia tộc cho bố mẹ em chọn. Nói không chừng trong hôm đó bố mẹ em sẽ chọn một vị hôn phu mới.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Lời Doãn Nhất Nặc khiến sắc mặt Cố Miểu thay đổi cực lớn.

Đây là chuyện Cố Miểu không muốn đối mặt nhất.

Cố Miểu đang định lên tiếng thì bỗng đầu óc mê man, cơ thể cũng không nghe theo lý trí điều khiển được nữa.

Doãn Nhất Nặc thấy Cố Miểu chỉ ngơ ngác đứng đó không nói gì nên nghĩ anh ta đã bỏ cuộc, cô cười khổ: “Không còn chuyện gì để nói nữa, em đi trước đây. Mấy người bọn em đều đang bị chị Tiểu Anh bắt làm chân sai vặt.”

Cố Miểu vẫn không nói gì. Doãn Nhất Nặc thầm thở dài, không quay đầu lại mà đi thẳng. Cố Miểu trơ mắt nhìn Doãn Nhất Nặc bước đi, muốn gọi tên cô nhưng cơ thể cứng đờ không nhúc nhích nổi, miệng cũng không thốt nên lời.

Khu vườn rộng lớn mênh mông, trừ cây trồng đang độ chín muồi ra cũng chỉ có mình Cố Miểu trơ trọi đứng đó.

Cố Miểu muốn cầu cứu nhưng lại không có cách nào.

Anh ta cảm giác được cơ thể mình dường như đang đông cứng lại, ngoài việc còn thở thì không khác nào một con rối gỗ.

Ngay lúc đó, trong đầu đột ngột có một giọng nói vang lên: “Anh là ai? Tại sao lại chiếm lấy cơ thể của tôi? Tại sao lại cướp đi cuộc đời của tôi?”

Anh ta sửng sốt. Giọng nói này là?