Chương 1984 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc
Chương 1985
Hiện tại, càng không thể trốn tránh được nữa.
Mễ Tiểu Anh quay người trở về trong biệt thự.
Đi vào phòng tiếp khách, đã thấy bà Mễ mặc bộ đồ bình thường, ngồi ngay ngắn trong phòng tiếp khách, tay bưng chén trà vẻ mặt nghiêm túc.
“Mẹ.” Mễ Tiểu Anh đưa nón bảo hộ cho người khác, cất bước đi vào: “Mẹ đến đây ạ.”
Bà Mễ ngẩng đầu nhìn về phía con gái mình.
Khi bà nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đã từng nở nang của con gái mình, bây giờ đều biến thành cái cằm nhọn gầy teo, tất cả lời chỉ trích bị nghẹn trong cổ họng, không nói nên lời.
Bà làm mẹ, làm sao có thể không thương con gái mình được?
Thế nhưng lần này con gái gây họa thật sự quá lớn!
Hết lần này tới lần khác bà chủ còn dung túng cho con bé.
Nếu như không phải người khác nói lộ ra miệng, bà cũng không biết con gái mình gây họa lớn như thế.
Khi bà đi tìm Cố Hề Hề nhận sai, bà chủ lại hời hợt nói, đây chỉ là một chuyện nhỏ không đáng được nhắc tới.
Bà chủ có thể nói đây là chuyện nhỏ, bà thì không thể thật sự coi đó là việc nhỏ mà mặc kệ.
Cho nên, bà chờ đến thời gian nghỉ ngơi, liền tự mình tới đi một chuyến.
“Ngồi đi.” Bà Mễ gật gật đầu về phía Mễ Tiểu Anh.
Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ ngồi đối diện bà Mễ, cô biết, rốt cục màn thẩm vấn bắt đầu.
“Mẹ đã biết chuyện của con và cậu chủ rồi. Con thật đúng là bản lĩnh thật lớn, giấu mẹ kĩ đấy.” Bà Mễ nói ra: “Hết lần này tới lần khác bà chủ còn nuông chiều con, con làm ra chuyện như vậy, bà chủ chẳng những không trách tội con, còn để con tới nơi này phụ trách hạng mục sơn trang.”
“Con xin lỗi, mẹ.”
“Người con cần xin lỗi không phải mẹ, mà là bà chủ và cậu chủ.” Bà Mễ nghiêm túc nói: “Tiểu Anh, từ lâu trước kia mẹ đã nói với con, nếu như không có bà chủ, chỉ sợ mẹ con chúng ta đã sớm chết rồi. Con đã đồng ý với mẹ sẽ không tổn thương bà chủ và cậu chủ!”
“Vâng. Con vẫn nhớ điểm này! Mẹ, con cam đoan, từ nay về sau, sẽ không còn để bà chủ và cậu chủ, cô chủ bị tổn thương nữa! Dù con chết cũng sẽ không để bất cứ nước bẩn nào bị hắt lên người bọn họ!” Mễ Tiểu Anh nắm chặt nắm đấm, cắn chặt răng nói.
“Rất tốt.” lúc này bà Mễ mới lộ ra biểu cảm hài lòng, nói: “Vậy hãy nói cho mẹ nghe xem lý do vì sao con muốn làm như vậy.”
Hiện tại, càng không thể trốn tránh được nữa.
Mễ Tiểu Anh quay người trở về trong biệt thự.
Đi vào phòng tiếp khách, đã thấy bà Mễ mặc bộ đồ bình thường, ngồi ngay ngắn trong phòng tiếp khách, tay bưng chén trà vẻ mặt nghiêm túc.
“Mẹ.” Mễ Tiểu Anh đưa nón bảo hộ cho người khác, cất bước đi vào: “Mẹ đến đây ạ.”
Bà Mễ ngẩng đầu nhìn về phía con gái mình.
Khi bà nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đã từng nở nang của con gái mình, bây giờ đều biến thành cái cằm nhọn gầy teo, tất cả lời chỉ trích bị nghẹn trong cổ họng, không nói nên lời.
Bà làm mẹ, làm sao có thể không thương con gái mình được?
Thế nhưng lần này con gái gây họa thật sự quá lớn!
Hết lần này tới lần khác bà chủ còn dung túng cho con bé.
Nếu như không phải người khác nói lộ ra miệng, bà cũng không biết con gái mình gây họa lớn như thế.
Khi bà đi tìm Cố Hề Hề nhận sai, bà chủ lại hời hợt nói, đây chỉ là một chuyện nhỏ không đáng được nhắc tới.
Bà chủ có thể nói đây là chuyện nhỏ, bà thì không thể thật sự coi đó là việc nhỏ mà mặc kệ.
Cho nên, bà chờ đến thời gian nghỉ ngơi, liền tự mình tới đi một chuyến.
“Ngồi đi.” Bà Mễ gật gật đầu về phía Mễ Tiểu Anh.
Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ ngồi đối diện bà Mễ, cô biết, rốt cục màn thẩm vấn bắt đầu.
“Mẹ đã biết chuyện của con và cậu chủ rồi. Con thật đúng là bản lĩnh thật lớn, giấu mẹ kĩ đấy.” Bà Mễ nói ra: “Hết lần này tới lần khác bà chủ còn nuông chiều con, con làm ra chuyện như vậy, bà chủ chẳng những không trách tội con, còn để con tới nơi này phụ trách hạng mục sơn trang.”
“Con xin lỗi, mẹ.”
“Người con cần xin lỗi không phải mẹ, mà là bà chủ và cậu chủ.” Bà Mễ nghiêm túc nói: “Tiểu Anh, từ lâu trước kia mẹ đã nói với con, nếu như không có bà chủ, chỉ sợ mẹ con chúng ta đã sớm chết rồi. Con đã đồng ý với mẹ sẽ không tổn thương bà chủ và cậu chủ!”
“Vâng. Con vẫn nhớ điểm này! Mẹ, con cam đoan, từ nay về sau, sẽ không còn để bà chủ và cậu chủ, cô chủ bị tổn thương nữa! Dù con chết cũng sẽ không để bất cứ nước bẩn nào bị hắt lên người bọn họ!” Mễ Tiểu Anh nắm chặt nắm đấm, cắn chặt răng nói.
“Rất tốt.” lúc này bà Mễ mới lộ ra biểu cảm hài lòng, nói: “Vậy hãy nói cho mẹ nghe xem lý do vì sao con muốn làm như vậy.”