Chương 1882 - Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc
Chương 1883
“Anh nói như vậy, tôi càng không thể ích kỷ.” Mặc Tử Huyên nghiêm túc nhìn Chu Lập Đức nói: “Tôi thật sự coi anh là bạn, chính vì chúng ta là bạn bè nên tôi làm sao có thể nhẫn tâm lợi dụng anh đây?”
“Nhưng mà đã muộn rồi.” Chu Lập Đức xảo trá cười nói: “Hình ảnh vừa rồi chúng ta tranh chấp với nhau, tôi đã cho người chụp lại, hơn nữa cũng đã gửi tới cho Cảnh Dung. Tử Huyên, xin lỗi, tôi làm trước nói sau. Nếu Cảnh Dung thật sự yêu em, anh ta sẽ hy sinh vì em. Nếu anh ta không yêu em, tôi sẽ tự tay chặt đứt quan hệ của hai người để tự mình bảo vệ em!”
“Anh…” Mặc Tử Huyên bất đắc dĩ lắc đầu: “Anh bảo tôi phải làm sao mới tốt đây?”
Chu Lập Đức chỉ mỉm cười nói: “Chúng ta là bạn bè, không tiếc mạng sống giúp bạn mình không phải là chuyện nên làm sao?”
“Tùy anh đất.” Mặc Tử Huyên bất đắc dĩ nói: “Dù sao thì những gì cần nói tôi cũng đã nói rõ ràng rồi. Được rồi, bây giờ trong lòng tôi rất rối loạn, tôi đi tìm Nhược Na uống vài ly. Đi trước đây!”
Nói rồi, Mặc Tử Huyên giống như bị người ta truy đuổi, chật vật chạy đi.
Thấy bóng dáng Mặc Tử Huyên rời đi, Chu Lập Đức chậm rãi ngước mắt nhìn, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc và bướng bỉnh.
Đây là chấp niệm suốt đời này của anh ta.
Chấp niệm không cách nào buông bỏ.
Mặc Tử Huyên lập tức đi tới nhà Mộc Nhược Na.
“Ồ, khách quý tới sao!” Mộc Nhược Na đá giày cao gót ra, nhìn Mặc Tử Huyên ngồi ở quầy bar trong nhà mình, cười ha hả đi tới: “Rượu nhà tớ không ngon lắm đâu.”
“Phiền phức.” Mặc Tử Huyên tức giận trừng mắt nhìn Mộc Nhược Na: “Hề Hề lại bị Doãn Tư Thần lôi đi xã giao rồi, tớ chỉ có thể tìm cậu than vãn thôi.”
“Được rồi.” Mộc Nhược Na quay đầu nói với người giúp việc: “Tối nay chuẩn bị cho chúng tôi vài món đồ nhắm rượu đi.”
Nói rồi, Mộc Nhược Na cầm bình rượu lên, rót rượu cho Mặc Tử Huyên: “Hôm nay Jiro bận làm thí nghiệm nên cũng chưa về. Tớ đưa bọn trẻ tới chỗ bố mẹ tớ rồi, đêm nay tớ uống tới bến cùng cậu luôn!”
“Nghĩa khí lắm!” Mặc Tử Huyên vui vẻ đập bàn: “Vẫn là cậu đối xử tốt với tớ nhất!”
“Nói đi, lại xảy ra chuyện gì thế?” Mộc Nhược Na ngồi đối diện Mặc Tử Huyên, hỏi thẳng vào vấn đề: “Tớ thấy gần đây cậu có số đào hoa lắm đấy!”
“Có khi nào tớ không có số đào hoa đâu?” mtg liếc mắt nhìn Mộc Nhược Na: “Phiền chết tớ mất.”
“Nói đi xem nào.”
“Anh nói như vậy, tôi càng không thể ích kỷ.” Mặc Tử Huyên nghiêm túc nhìn Chu Lập Đức nói: “Tôi thật sự coi anh là bạn, chính vì chúng ta là bạn bè nên tôi làm sao có thể nhẫn tâm lợi dụng anh đây?”
“Nhưng mà đã muộn rồi.” Chu Lập Đức xảo trá cười nói: “Hình ảnh vừa rồi chúng ta tranh chấp với nhau, tôi đã cho người chụp lại, hơn nữa cũng đã gửi tới cho Cảnh Dung. Tử Huyên, xin lỗi, tôi làm trước nói sau. Nếu Cảnh Dung thật sự yêu em, anh ta sẽ hy sinh vì em. Nếu anh ta không yêu em, tôi sẽ tự tay chặt đứt quan hệ của hai người để tự mình bảo vệ em!”
“Anh…” Mặc Tử Huyên bất đắc dĩ lắc đầu: “Anh bảo tôi phải làm sao mới tốt đây?”
Chu Lập Đức chỉ mỉm cười nói: “Chúng ta là bạn bè, không tiếc mạng sống giúp bạn mình không phải là chuyện nên làm sao?”
“Tùy anh đất.” Mặc Tử Huyên bất đắc dĩ nói: “Dù sao thì những gì cần nói tôi cũng đã nói rõ ràng rồi. Được rồi, bây giờ trong lòng tôi rất rối loạn, tôi đi tìm Nhược Na uống vài ly. Đi trước đây!”
Nói rồi, Mặc Tử Huyên giống như bị người ta truy đuổi, chật vật chạy đi.
Thấy bóng dáng Mặc Tử Huyên rời đi, Chu Lập Đức chậm rãi ngước mắt nhìn, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc và bướng bỉnh.
Đây là chấp niệm suốt đời này của anh ta.
Chấp niệm không cách nào buông bỏ.
Mặc Tử Huyên lập tức đi tới nhà Mộc Nhược Na.
“Ồ, khách quý tới sao!” Mộc Nhược Na đá giày cao gót ra, nhìn Mặc Tử Huyên ngồi ở quầy bar trong nhà mình, cười ha hả đi tới: “Rượu nhà tớ không ngon lắm đâu.”
“Phiền phức.” Mặc Tử Huyên tức giận trừng mắt nhìn Mộc Nhược Na: “Hề Hề lại bị Doãn Tư Thần lôi đi xã giao rồi, tớ chỉ có thể tìm cậu than vãn thôi.”
“Được rồi.” Mộc Nhược Na quay đầu nói với người giúp việc: “Tối nay chuẩn bị cho chúng tôi vài món đồ nhắm rượu đi.”
Nói rồi, Mộc Nhược Na cầm bình rượu lên, rót rượu cho Mặc Tử Huyên: “Hôm nay Jiro bận làm thí nghiệm nên cũng chưa về. Tớ đưa bọn trẻ tới chỗ bố mẹ tớ rồi, đêm nay tớ uống tới bến cùng cậu luôn!”
“Nghĩa khí lắm!” Mặc Tử Huyên vui vẻ đập bàn: “Vẫn là cậu đối xử tốt với tớ nhất!”
“Nói đi, lại xảy ra chuyện gì thế?” Mộc Nhược Na ngồi đối diện Mặc Tử Huyên, hỏi thẳng vào vấn đề: “Tớ thấy gần đây cậu có số đào hoa lắm đấy!”
“Có khi nào tớ không có số đào hoa đâu?” mtg liếc mắt nhìn Mộc Nhược Na: “Phiền chết tớ mất.”
“Nói đi xem nào.”