Chương 2 - Chuyện Tình Cảm Của Thái Tử Gia

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

6

Quản gia và người giúp việc trong nhà đều nghe theo lệnh tôi mà làm việc.

Tất cả những gì liên quan đến Thái tử gia, tôi đều tự tay làm.

Ví dụ như giặt đồ lót cho anh ấy.

Giặt tất.

Chuẩn bị nước tắm, trải giường cho anh.

Vân vân và mây mây.

Tôi hết lòng chăm sóc anh.

Sáng sớm dậy nấu bữa sáng.

Thắt cà vạt, tiễn anh ra cửa.

Buổi trưa mang cơm tới tận nơi.

Buổi tối còn xoa bóp cho anh nữa.

Tuy vì tôi từng nói phản đối quan hệ trước hôn nhân nên anh cũng không có ý gì.

Thế là tôi đành cam chịu làm một nữ “mù” đi massage.

Thái tử gia đối với tôi cũng không còn nghiêm khắc như lúc đầu.

7

Thỉnh thoảng anh sẽ mang quà về cho tôi.

Ví dụ như xe, đồng hồ, dây chuyền hoặc hoa tươi.

Không câu nệ giá trị.

Quan trọng là anh có lòng.

Anh cũng nhẹ nhàng hỏi tôi có chỗ nào muốn đi, có điều gì muốn chơi không.

Bình thường tôi ngồi cạnh anh, tựa vào vai anh đầy ỷ lại, anh cũng không từ chối.

Mối quan hệ của chúng tôi, ngày một tiến triển.

8

Mẹ anh vẫn thường xuyên hỏi han tôi.

Chủ yếu là các vấn đề liên quan đến việc quản lý tài sản gia tộc.

Đây lại đúng là sở trường của tôi.

Dù gì tôi cũng từng lăn lộn ở phố Wall hơn một năm.

Mẹ anh rất hài lòng.

Ba anh thì tôi chỉ gặp đúng một lần, khi anh dẫn tôi về nhà tổ ăn cơm.

Ba anh trông rất nghiêm nghị.

Nghe nói ông ấy cũng có vài đứa con riêng bên ngoài.

Nhưng chuyện này trong hào môn thì quá đỗi bình thường rồi.

Chẳng có gì mới mẻ cả.

Nếu con chính thất không có tiền đồ, thì con riêng leo lên vị trí chính là điều thường thấy.

9

Yêu nhau được một tháng, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị đính hôn.

Đây là phần tôi thích nhất.

Nhà anh sẽ mang hết sính lễ ra.

Mà những sính lễ đó, đều thuộc về tôi.

Nhà tôi cũng sẽ mang ra hồi môn.

Cũng đều là của tôi.

Có thể nói, qua lễ đính hôn lần này, tôi sẽ có giá trị tài sản hơn cả chục tỷ.

Nhưng tôi không để tâm đến tiền.

10

Trong lễ đính hôn, chúng tôi nhận lời chúc phúc từ mọi người.

Vì chưa phải lễ cưới nên khách mời cũng không quá đông.

Nhưng cũng ngồi kín hơn chục bàn.

MC trên sân khấu pha trò rất duyên dáng.

Thái tử gia mặc một bộ vest đen cao cấp, càng làm nổi bật vóc dáng cao ráo của anh.

Anh vốn đã cao đến 1m90.

Giờ nhìn như có khí chất cao tận 5 mét vậy!

Gương mặt lạnh lùng thường ngày của anh, hôm nay cũng thoáng hiện nụ cười dịu dàng.

Tôi cũng rất vui.

Tôi nhìn anh đầy yêu thương.

Nhìn xem vị chồng yêu dấu tương lai của tôi đi, chắc chắn sẽ có không biết bao nhiêu người muốn giành giật đây này!

Đến tiết mục trao nhẫn đính hôn rồi.

Nhẫn là đặt riêng.

Đắt chết đi được.

Tôi rất thích.

Tôi thích tất cả những thứ đắt đỏ, xinh đẹp và xa hoa.

Dù tôi luôn tỏ ra nhàn nhã, bình thản như cúc, nhưng tôi có con mắt đa chiều để thưởng thức cái đẹp.

12

Tôi đang chuẩn bị đeo nhẫn cho anh ấy thì cửa đại sảnh đột nhiên mở ra.

Một người đàn ông đẹp trai đến mức yêu mị, bế theo một bé trai tầm hai tuổi bước vào.

Mọi người đều sững sờ.

Ánh mắt sắc lạnh của Thái tử gia cũng nhìn theo ánh mắt tôi.

Chỉ có tôi là không sững sờ.

Vì tôi đang tìm chỗ nào đó để trốn.

Nhưng tôi còn chưa kịp chạy thì người đàn ông đó đã bế con tiến lại gần.

Anh ta lễ độ lên tiếng:

“Mẹ của bé con, chuyện lớn như đính hôn mà không gọi cha con anh đến ăn tiệc. Lần sau không được thế nữa nhé.”

Nói xong, anh ta đảo mắt nhìn xung quanh, lại nhìn sang Thái tử gia, rồi nói:

“Ồ, bọn tôi đến không đúng lúc sao?”

13

MC cũng đứng hình.

Không biết phải làm gì.

Người đàn ông bước vào là bạn trai tôi khi còn ở nước ngoài – Hà Gia Tuấn, người Hồng Kông.

Người nhà tôi không biết chuyện tôi từng sinh con.

Đây chính là chuyện động trời nhất tôi từng làm khi du học.

Lý do tôi nói với anh ấy để quay về là: sau khi bà nội tôi mất, ông nội tôi cũng qua đời.

Nên tôi cần về chịu tang lâu một chút.

Tên nam quỷ ẩm ương này, không ngờ lại không tin tôi đến vậy, còn dẫn cả con đến!

14

Tôi nghi ngờ anh ta đã sớm biết tôi sắp đính hôn, cố tình chọn đúng thời điểm này để xuất hiện.

Tôi giận dữ trừng mắt nhìn anh ta.

Anh ta cũng lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm.

Tôi lập tức cười lấy lòng.

Tôi mấp máy môi: “Về rồi em giải thích.”

Anh ta hừ lạnh một tiếng.

Thái tử gia cau mày: “Anh là ai?”

Hà Gia Tuấn cười, giọng lạnh đến mức khiến người ta rợn gáy:

“Tôi là bố của đứa trẻ. Đứa trẻ là do Trần Trần sinh.”

Mọi người xôn xao.

Ánh mắt sắc như dao của Thái tử gia lập tức quét về phía tôi.

Tôi chột dạ nói: “Hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.”

15

Thái tử gia cau mày: “Tổ chức xong nghi thức rồi nói tiếp.”

Nhưng Hà Gia Tuấn đâu phải người dễ nói chuyện.

Anh ta lạnh lùng hừ một tiếng:

“Trần Trần, em đi không? Nếu em không muốn nhìn thấy con nữa thì cứ việc ở lại.”

Con trai tôi đáng thương gọi tôi:

“Mẹ ơi… hu hu hu!”

Tôi nhìn người đàn ông đẹp trai sắp là của tôi, cùng với khối tài sản hơn mười tỷ sắp vào tay.

Tôi cắn răng nói: “Gia Tuấn, nghe em giải thích đã.”

Anh ta nói: “Không cần. Anh nghe đủ lời giải thích của em rồi. Em đi hay không?”

Tôi chột dạ liếc xuống bàn của nhà tôi dưới sân khấu.

Ông nội đã tức đến mức sắp phải thở oxy.

Bà nội thì mặt mày lạnh như tiền.

Ba tôi đập bàn giận dữ.

Mẹ tôi nhíu mày.

Xong rồi.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)